ánh lửa giữa bảng kế hoạch

Chương 10: Vũ Điệu Của Công Thức và Bí Mật Nơi Vườn Cây


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

1. Sự Im Lặng Trong Sân Bay

Chuyến bay về Hà Nội diễn ra trong sự im lặng gần như tuyệt đối. Tuyết Mai và Gia Huy ngồi ghế cạnh nhau, mỗi người chìm đắm trong thế giới riêng. Dù không có bất kỳ tiếp xúc vật lý nào, nhưng sự gần gũi vô hình của cánh cửa không khóa đêm qua vẫn còn đọng lại, làm không khí căng như dây đàn.

“Long Phụng đã gửi email xác nhận. Hợp đồng chính thức sẽ được ký vào cuối tuần sau,” Gia Huy nói, giọng anh đều đều, không chút cảm xúc, như thể đang đọc tin tức.

“Điều kiện hỗ trợ cộng đồng cũng sẽ được thực hiện ngay lập tức. Tôi sẽ thành lập một nhóm nhỏ để giám sát,” Tuyết Mai đáp lại, cũng dùng giọng điệu chuyên nghiệp cứng rắn nhất.

“Làm tốt lắm,” Gia Huy kết luận.

Đó là tất cả những gì họ nói về chuyến công tác vừa qua. Họ trở lại với vai trò Logic và Cảm Xúc, nhưng cả hai đều biết rõ ranh giới đó đã bị làm mờ vĩnh viễn.

Khi họ bước ra khỏi cổng sân bay, Tuyết Mai cảm nhận được ánh mắt theo dõi. Cô nhìn sang và thấy Tống Hải Yến đang đứng ở cửa ra vào, cô ta không đến để chào đón, mà để quan sát. Hải Yến nở một nụ cười lạnh lùng và gật đầu chào Gia Huy, hoàn toàn lờ đi sự hiện diện của Tuyết Mai.

“Cô ta đang đợi chúng ta,” Tuyết Mai thì thầm.

“Cô ta đang chờ đợi sự hỗn loạn. Cô ta sẽ không thấy điều đó,” Gia Huy nói, bước đi nhanh hơn.

2. Đòn Tấn Công Của Hải Yến: Dao Kéo Trong Báo Cáo

Trở lại văn phòng, đòn tấn công của Hải Yến đã sẵn sàng.

Ngay buổi sáng thứ Hai, một bài báo cáo phân tích xuất hiện trên hệ thống báo chí nội bộ, được ký bởi “Ban Phân tích Rủi ro Tài chính” (một nhóm dưới quyền Hải Yến). Bài báo cáo này chỉ trích thẳng vào hợp đồng Long Phụng.

Tiêu đề: "Rủi Ro Tài Chính Mới: Sự Hào Phóng Cảm Xúc Phá Vỡ Logic Lợi Nhuận"

Nội dung bài báo không phủ nhận việc cắt giảm chi phí kho vận, nhưng nhấn mạnh vào Điều khoản Dự án Cộng đồng mà Vĩnh Khang phải cam kết.

“Việc chấp nhận một điều khoản phi lợi nhuận, không định lượng, mang tính nhân đạo trong một hợp đồng tài chính quan trọng là một hành động thiếu trách nhiệm tài chính. Nó tạo ra tiền lệ xấu và chứng minh Dự án Phục Hưng đang bị dẫn dắt bởi cảm tính, gây rủi ro cho mục tiêu 180% ROI của Phó Tổng Thẩm.”

Văn phòng bắt đầu xôn xao. Dù không trực tiếp gọi tên, nhưng mọi mũi dùi đều chĩa vào Gia Huy và Tuyết Mai.

Gia Huy đọc báo cáo. Anh không giận dữ, nhưng sự thất vọng hiện rõ trên khuôn mặt. “Cô ta đã sử dụng sự yếu kém của tôi—sự chấp nhận Logic phi lợi nhuận—để tấn công tôi.”

“Không phải sự yếu kém,” Tuyết Mai phản bác. “Đó là sự trưởng thành. Anh đã chấp nhận rủi ro vì anh tin vào tầm nhìn lâu dài. Vấn đề là cô ta đang tấn công anh trên mặt trận cá nhân và Logic.”

3. Thất Bại Của Hợp Đồng Logic

Chiều hôm đó, Tuyết Mai yêu cầu một cuộc họp riêng trong Phòng Chiến Lược. Cô không mang theo biểu đồ, chỉ là hai cốc trà nóng.

“Chúng ta cần nói về Quy tắc Hai,” Tuyết Mai nói, không vòng vo.

Gia Huy đang gõ trên máy tính, anh dừng lại. “Quy tắc Hai đã bị vi phạm. Đó là một sai lầm chuyên môn.”

“Anh có biết điều gì khiến nó là sai lầm chuyên môn không? Không phải là cái chạm, Gia Huy. Mà là sự từ chối của anh sau đó. Anh đã dùng Logic để chạy trốn khỏi sự thật mà anh vừa thừa nhận,” Tuyết Mai nói, giọng cô đầy thách thức.

Cô bước đến, đứng chắn trước màn hình máy tính của anh.

“Anh đã nói: ‘Tôi thông báo rằng tôi không thể kiểm soát sự hỗn loạn mà cô tạo ra.’ Đó không phải là Logic. Đó là cảm xúc. Sau đó, anh đã nhắm mắt, kéo tay lại, và đóng cửa. Anh đã chọn giữ vững ‘Sự kiểm soát Logic cuối cùng’ của anh.”

Gia Huy nhìn chằm chằm vào cô. “Tôi phải giữ ranh giới để bảo vệ công việc của chúng ta. Và để bảo vệ cô.”

“Không,” Tuyết Mai lắc đầu mạnh mẽ. “Anh bảo vệ chính anh. Anh sợ sự hỗn loạn vì anh đã từng bị nó hủy hoại. Anh tin rằng bất cứ thứ gì không thể đo lường và kiểm soát được đều sẽ phản bội anh.”

Cô dựa tay xuống bàn, đôi mắt cô rực lửa, nhưng tràn đầy sự thấu hiểu. “Tôi là người phụ nữ đã chấp nhận Logic cứng của anh để không đốt cháy bản thân. Anh là người đàn ông đã phá vỡ Logic cứng của chính mình vì tôi. Anh không thể quay lại. Hợp đồng Logic của chúng ta đã thất bại, vì nó không tính đến yếu tố con người.”

Gia Huy đứng dậy. Anh không thể chấp nhận sự phân tích của cô, nhưng cũng không thể bác bỏ nó.

“Đừng cố gắng phân tích tôi. Tập trung vào công việc,” anh lạnh lùng nói, cố gắng đẩy cô ra khỏi ranh giới cá nhân.

“Tôi không thể tập trung vào công việc khi đối tác của tôi đang đứng trên bờ vực sụp đổ cảm xúc. Hải Yến đang nhắm vào nỗi sợ hãi đó. Anh phải đối mặt với nó,” Tuyết Mai tuyên bố.

Gia Huy lùi lại, nhìn vào cô bằng ánh mắt mệt mỏi nhất. “Cô không hiểu. Cô không biết hỗn loạn thực sự là gì.”

4. Hành Trình Đến Vườn Cây Bí Mật

Câu nói đó của Gia Huy ám ảnh Tuyết Mai. Cô biết Hải Yến không chỉ đơn thuần là một đối thủ kinh doanh. Cô ta là một nhân vật trong quá khứ đau thương của Gia Huy.

Buổi tối hôm đó, Tuyết Mai quyết định làm điều phi logic nhất. Cô không về nhà. Cô tìm địa chỉ nhà riêng của Gia Huy. Anh sống ở một căn penthouse kín đáo ở một quận ven đô, tách biệt hoàn toàn khỏi sự ồn ào của trung tâm thành phố.

Khi cô đến, căn penthouse có vẻ ngoài lạnh lùng, kính mờ và bê tông. Cô nghĩ: "Đây là Logic. Sự kiểm soát tuyệt đối."

Cô đứng chờ ở cổng chính. Khoảng 10 giờ đêm, Gia Huy lái xe về. Anh dừng lại, ngạc nhiên khi thấy Tuyết Mai.

“Cô đang làm gì ở đây, Giám đốc Lương? Cô đang vi phạm Quy tắc Ba,” anh nói, ánh mắt cảnh giác.

“Tôi đang tìm hiểu nguồn gốc của sự hỗn loạn. Tôi cần biết Logic của anh được xây dựng từ đâu,” Tuyết Mai đáp lại, giọng cô kiên quyết.

Gia Huy do dự. Sự hiện diện của cô ở đây là một sự xâm phạm riêng tư lớn, nhưng cô không sợ hãi. Sự kiên định đó làm anh chùn bước.

“Vào đi,” anh nói cụt lủn. “Nhưng cô sẽ không thích những gì cô thấy.”

Họ đi lên thang máy riêng. Khi cửa mở ra, Tuyết Mai thấy một không gian sống tối giản, gần như vô trùng, mọi thứ đều được sắp xếp theo tỷ lệ vàng.

“Đây là Logic của tôi. Không có gì không cần thiết,” Gia Huy nói, đặt áo khoác lên một cái móc.

Nhưng sau phòng khách tối giản đó, có một cánh cửa kính trượt dẫn ra một ban công lớn. Và đó không phải là một ban công bình thường. Nó là một Vườn Cây Bí Mật (The Hidden Garden).

Khu vườn được bao phủ bởi các loại cây xanh tươi tốt, rậm rạp, giữa chúng là một hồ nước nhỏ nhân tạo và những viên sỏi trắng. Ánh sáng vàng dịu dàng được bố trí khéo léo, tạo ra một ốc đảo yên bình, hỗn độn một cách hữu cơ, hoàn toàn đối lập với căn hộ.

Tuyết Mai kinh ngạc. “Đây… không phải Logic.”

Gia Huy bước vào khu vườn, hít một hơi sâu. “Đây là nơi tôi giấu sự hỗn loạn của mình.”

5. Tiết Lộ Về Quá Khứ và Nguồn Gốc Của Băng

Họ ngồi xuống chiếc ghế đá giữa khu vườn, cạnh một cây nguyệt quế nhỏ. Mùi đất ẩm và cây xanh xoa dịu sự căng thẳng của Tuyết Mai.

“Khi tôi thất bại ở Mỹ,” Gia Huy bắt đầu, giọng anh khàn và trầm. “Tôi không chỉ mất công ty. Tôi mất niềm tin vào bất cứ thứ gì không thể đo lường. Tôi đã từng tin vào sự trung thành, vào tình cảm bạn bè, vào sự hỗ trợ phi logic. Tôi đã đưa Hải Yến, bạn học cũ của tôi, vào vị trí Tài chính vì tôi tin vào sự gắn kết cá nhân. Cô ấy đã lợi dụng lòng tin đó, thao túng các báo cáo và bán cổ phiếu của tôi. Cô ta đã dùng cảm xúc của tôi để hủy hoại Logic của tôi.”

“Cô ta đã khiến tôi mất tất cả. Mất hàng triệu đô la, nhưng quan trọng hơn là mất lý do để tin tưởng vào bất cứ điều gì ngoài con số tuyệt đối. Tôi quay về Vĩnh Khang với một tuyên bố: Mọi thứ phải là Logic. Nếu không, tôi không thể kiểm soát, và nếu tôi không kiểm soát, tôi sẽ bị phá hủy lần nữa.”

Tuyết Mai gật đầu, hiểu ra. “Và nụ hôn đêm qua. Anh sợ rằng nếu anh không kiểm soát được tôi, anh sẽ bị hủy hoại lần nữa. Và lần này, nó sẽ là vĩnh viễn.”

“Cô là sự hỗn loạn lớn nhất tôi từng gặp,” Gia Huy thừa nhận, nhìn vào khu vườn. “Khu vườn này cũng là một sự hỗn loạn. Nó cần nước, ánh sáng, chăm sóc cá nhân. Nó không thể được vận hành bằng một công thức. Nó có thể chết vì những lý do ngẫu nhiên. Nhưng tôi giữ nó, vì… tôi cần một nơi để thở.”

Tuyết Mai chạm vào một chiếc lá. “Vậy là anh không phải là một khối băng hoàn toàn. Anh chỉ là một khối băng đã tự xây dựng Logic xung quanh một trái tim đang bị tổn thương.”

Cô quay sang đối diện anh. “Tôi không thể hứa tôi sẽ không phản bội anh, Gia Huy. Tôi là Cảm Xúc. Tôi sẽ đưa ra những quyết định phi logic, tôi sẽ tạo ra rủi ro. Nhưng tôi có thể hứa một điều: Tôi sẽ không bao giờ sử dụng lòng tin của anh để phá hủy anh. Anh đã đặt cược 180% ROI vào tôi. Bây giờ, hãy đặt cược 100% sự thật vào tôi.”

Gia Huy nhìn vào khu vườn. Khu vườn không nói dối. Nó chấp nhận sự hỗn loạn của sự sống.

Anh quay lại nhìn Tuyết Mai. “Tôi không biết cách làm điều đó.”

Tuyết Mai mỉm cười, một nụ cười đầy bao dung. “Anh biết. Anh đã làm điều đó ở Đà Nẵng. Anh đã làm điều đó khi chấp nhận điều khoản cộng đồng. Logic của anh đã trở thành một Vũ điệu – nơi anh cho phép Logic mềm của tôi dẫn dắt.”

Cô nắm lấy tay anh, một cái chạm nhỏ, nhẹ nhàng. “Hãy để khu vườn này dạy anh cách chấp nhận sự hỗn loạn. Và hãy để tôi dạy anh cách đối mặt với nó.”

Gia Huy siết chặt tay cô. Anh đã buông bỏ sự kiểm soát Logic cứng đầu của mình. Anh đã tiết lộ bí mật. Mối quan hệ của họ đã bước sang một chương mới, không còn chỉ là công việc.

“Tối mai,” Gia Huy nói, giọng anh đã lấy lại sự chắc chắn, nhưng ấm áp hơn. “Chúng ta có một cuộc họp với nhóm Tài chính để bác bỏ báo cáo của Hải Yến. Cô đã có kế hoạch chưa?”

“Tôi có rồi,” Tuyết Mai trả lời. “Chúng ta sẽ không phủ nhận chi phí. Chúng ta sẽ định lượng giá trị của sự nhân đạo.”

Họ ngồi lại trong khu vườn, bàn bạc về chiến lược tấn công mới, không còn là Logic và Cảm Xúc đối đầu, mà là sự hợp nhất của chúng. Tuyết Mai biết, cuộc chiến với Hải Yến sẽ không kết thúc cho đến khi cô ta bị phơi bày hoàn toàn. Và cô biết, cô đã tìm thấy chìa khóa để giải phóng Thẩm Gia Huy.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×