Buổi sáng hôm ấy, Linh An thức dậy với cảm giác vừa hứng khởi vừa bâng khuâng. Sau bữa tiệc tối qua, cô vẫn còn nhớ ánh mắt chăm chú của Hạo Thiên khi cô trình bày chiến lược, và lời khen hiếm hoi nhưng đầy trọng lượng anh dành cho cô. Cô tự nhủ: “Hôm nay… em sẽ cố gắng thật nhiều, không chỉ để chứng minh năng lực mà còn để hiểu hơn về anh ấy.”
Cô mặc bộ trang phục công sở thanh lịch nhưng không kém phần trẻ trung, nắm chắc hồ sơ dự án và bước ra khỏi nhà. Cảm giác hứng khởi hôm nay khác hẳn những ngày trước, bởi cô biết rằng sẽ có một sự kiện bất ngờ xảy ra – một phần trong dự án mới mà Hạo Thiên vừa nhắc đến, và cô phải chuẩn bị tinh thần để đối mặt.
Đến văn phòng, Linh An thấy Hạo Thiên đang đứng tại bàn họp, ánh mắt chăm chú nhìn qua hồ sơ. Khi nhìn thấy cô, anh gật nhẹ, giọng trầm: “Cô Linh An, hôm nay chúng ta sẽ có một buổi làm việc ngoài dự án. Đây là cơ hội để chúng ta kiểm tra kỹ năng ứng biến và khả năng hợp tác trong những tình huống bất ngờ.”
Linh An đỏ mặt, vừa hồi hộp vừa háo hức: “Dạ… em sẽ cố gắng hết sức ạ.”
Hạo Thiên nhìn cô, ánh mắt sắc bén nhưng cũng ẩn chứa sự tò mò: “Tốt. Hãy chuẩn bị tinh thần, cô không biết điều gì sẽ xảy ra, nhưng tôi tin rằng cô có thể xử lý.”
Một giờ sau, Linh An và Hạo Thiên cùng đồng nghiệp được thông báo rằng họ sẽ tham gia một sự kiện hợp tác với đối tác nước ngoài, diễn ra ngoài văn phòng. Các thành viên phải phối hợp để giải quyết những vấn đề phát sinh, từ thuyết trình đến đàm phán, trong môi trường hoàn toàn mới. Linh An cảm thấy áp lực, nhưng đồng thời cũng thấy đây là cơ hội để cô thể hiện khả năng và quan sát cách Hạo Thiên xử lý tình huống thực tế.
Trong xe di chuyển đến địa điểm sự kiện, Hạo Thiên ngồi bên cạnh cô, ánh mắt chăm chú quan sát: “Cô Linh An, hôm nay tôi sẽ để cô đảm nhận phần lớn công việc giao tiếp với đối tác. Hãy chứng tỏ năng lực, đồng thời giữ sự tự tin và bình tĩnh. Tôi sẽ hỗ trợ khi cần.”
Linh An gật đầu, tim đập nhanh, vừa hồi hộp vừa hứng khởi: “Dạ… em sẽ cố gắng ạ.”
Đến địa điểm, Linh An lập tức nhận thấy không khí khác hẳn văn phòng: các khách mời và đối tác quốc tế sôi nổi, trao đổi bằng tiếng Anh, ánh mắt và cử chỉ đầy quyết đoán. Họ phải thuyết trình, trả lời câu hỏi, xử lý tình huống phát sinh bất ngờ.
Ngay lập tức, Hạo Thiên trao cho cô một tình huống giả định: một khách hàng quan trọng không hài lòng với cách triển khai dự án, yêu cầu điều chỉnh chiến lược trong vòng 30 phút. Linh An cảm giác tim đập nhanh, nhưng tự nhủ: “Đây là cơ hội… phải bình tĩnh và tự tin.”
Cô bắt đầu phân tích dữ liệu, chuẩn bị giải pháp, đồng thời tham khảo ý kiến Hạo Thiên. Anh không can thiệp nhiều, chỉ thỉnh thoảng đưa ra câu hỏi hóc búa để kiểm tra khả năng ứng biến của cô.
Khi trình bày giải pháp trước khách hàng, Linh An vừa rõ ràng vừa thuyết phục. Cô sử dụng các số liệu, phân tích thị trường, đồng thời đưa ra phương án dự phòng. Hạo Thiên đứng cạnh, nhìn cô chăm chú, ánh mắt thay đổi – không còn chỉ là sự quan sát, mà là một sự thấu hiểu và ghi nhận.
Khách hàng dần gật đầu, một vài người trong nhóm đồng nghiệp cũng bất ngờ về sự tự tin và khả năng xử lý tình huống của Linh An. Cô cảm giác tim mình vừa hồi hộp vừa hạnh phúc: sự nỗ lực của cô cuối cùng đã được công nhận, không chỉ từ Hạo Thiên mà còn từ khách hàng.
Sau khi sự kiện kết thúc, Hạo Thiên dẫn Linh An ra một khu vườn nhỏ gần hội trường. Không gian yên tĩnh, ánh đèn lấp lánh phản chiếu trên mặt hồ, tạo nên một khung cảnh vừa sang trọng vừa gần gũi. Anh nhìn cô, giọng trầm: “Hôm nay cô đã xử lý tình huống rất tốt. Tôi thấy cô không chỉ thông minh mà còn rất bình tĩnh, kiên cường. Đây là lần đầu tiên tôi thực sự thấu hiểu khả năng và con người cô.”
Linh An đỏ mặt, tim đập nhanh: “Dạ… em… em chỉ cố gắng hết sức thôi ạ.”
Hạo Thiên nhìn cô, ánh mắt dịu dàng hơn hẳn: “Cô không chỉ cố gắng, mà còn biết cách duy trì sự tự tin trong áp lực. Điều này khiến tôi ấn tượng.”
Cô cười nhẹ, ánh mắt lấp lánh: “Em… em không ngờ anh… để ý tới em theo cách này.”
Trong khoảnh khắc yên tĩnh ấy, cả hai cùng nhìn ra hồ, cảm giác bình yên nhưng đầy tò mò len lỏi trong lòng. Linh An nhận ra rằng, Hạo Thiên không chỉ nghiêm khắc trong công việc, mà còn là người tinh tế, quan sát từng chi tiết nhỏ để hiểu rõ con người thật của cô.
Hạo Thiên mở lời tiếp: “Cô Linh An, hôm nay là lần đầu tiên tôi cảm nhận rõ ràng cách cô suy nghĩ, cách cô xử lý áp lực, và sự nhạy bén của cô. Tôi tò mò… muốn hiểu hơn về con người thật của cô, không chỉ qua công việc mà còn qua cách cô phản ứng với những tình huống bất ngờ.”
Linh An đỏ mặt, tim như lạc nhịp: “Dạ… em… em cũng muốn hiểu anh hơn… qua công việc và… những khoảnh khắc như hôm nay.”
Ánh mắt họ chạm nhau, trong im lặng nhưng đầy sức nặng. Cảm giác tò mò vừa xuất hiện, vừa làm cả hai nhận ra rằng, mối quan hệ giữa họ không chỉ là công việc, mà còn chứa đựng những rung động tinh tế, dần dần phát triển.
Trên đường trở về, Linh An vẫn còn bối rối. Cô nghĩ về cách Hạo Thiên quan sát, cách anh đánh giá và ghi nhận năng lực, cũng như ánh mắt dịu dàng mà anh dành cho cô hôm nay. Trong lòng cô vừa hồi hộp vừa hạnh phúc: “Hôm nay… em và anh ấy đã hiểu nhau hơn… và… cảm giác tò mò này… khiến em vừa sợ vừa háo hức.”
Cô nhắn tin cho Ngọc Hà: “Hôm nay… em đã trải qua một sự kiện bất ngờ với Hạo Thiên. Anh ấy thấu hiểu em hơn, và… cảm giác tò mò xuất hiện giữa chúng em. Tim em vừa hồi hộp vừa hạnh phúc.”
Ngọc Hà trả lời ngay: “Tuyệt vời! Đây là bước tiến quan trọng! Sự thấu hiểu và tò mò sẽ kéo hai người gần nhau hơn. Hãy tận dụng cơ hội này để xây dựng mối quan hệ, vừa trong công việc vừa trong cảm xúc.”
Linh An mỉm cười, ánh mắt nhìn ra màn đêm: “Em sẽ cố gắng… và tiếp tục hiểu anh ấy từng ngày. Dù còn nhiều thử thách phía trước, nhưng em tin rằng… cảm giác hôm nay là một khởi đầu tốt đẹp cho những bước tiến gần gũi hơn.”
Và như thế, lần đầu thấu hiểu đã mở ra một chương mới trong mối quan hệ giữa Linh An và Hạo Thiên. Những khoảnh khắc bất ngờ, áp lực trong công việc và sự tinh tế trong cách đối xử đã giúp cả hai nhận ra năng lực, con người thật và sự tò mò đầy hứa hẹn, dần hình thành nền tảng cho một tình cảm sâu sắc hơn trong những chương tiếp theo.