ánh nhìn thầm lặng

Chương 10: Buổi dã ngoại cuối tuần


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Cuối tuần này, lớp 10A3 được tổ chức dã ngoại ở công viên gần trường. Linh háo hức từ sáng sớm, chuẩn bị đầy đủ đồ ăn nhẹ, máy ảnh và cả cuốn sổ nhỏ để ghi lại những khoảnh khắc đáng nhớ. Cô không giấu được niềm vui khi biết nam chính cũng sẽ tham gia chuyến đi này.

Khi đến công viên, ánh nắng chiếu xuống, gió thổi nhẹ, không khí trong lành khiến mọi căng thẳng của tuần học vừa qua tan biến. Cả lớp nhanh chóng chia thành nhóm nhỏ để tham gia các trò chơi và hoạt động tập thể. Linh cùng Hân chạy tới bàn nhóm mình, tim cô rộn ràng khi thấy nam chính đứng đợi, ánh mắt dịu dàng dừng lại trên cô.

“Chào Linh, sẵn sàng chưa?” – cậu ấy hỏi, giọng trầm ấm nhưng thân thiện.

“Ừ… sẵn sàng rồi…” – Linh lí nhí, đỏ mặt, vội vàng sắp xếp đồ đạc.

Buổi dã ngoại bắt đầu với trò chơi kéo co. Nhóm của Linh được xếp thi đấu với nhóm khác. Linh run run nắm lấy dây, tim đập thình thịch, đặc biệt khi thấy nam chính đứng cạnh, tay chắc nịch cầm dây.

Trò chơi bắt đầu, tiếng cổ vũ vang khắp nơi. Linh căng sức kéo dây, nhưng suýt trượt chân. Nam chính lập tức nắm lấy tay cô, kéo mạnh để giữ thăng bằng. Khoảnh khắc chạm tay ấy, Linh đỏ mặt, tim nhói lên một cách lạ thường.

“Cố lên!” – cậu ấy thì thầm, giọng nhẹ nhưng đủ để Linh nghe rõ.

Cả nhóm cười, cổ vũ, không khí náo nhiệt nhưng đầy năng lượng. Linh cảm thấy vui sướng, vừa hồi hộp vừa hạnh phúc, bởi từng hành động, từng ánh mắt của nam chính đều khiến cô rung động.

Sau trò kéo co, cả lớp chia nhau ăn trưa dưới tán cây. Linh ngồi cạnh nam chính, cả hai cùng chia sẻ đồ ăn, đôi lúc ánh mắt chạm nhau, khiến tim cô nhảy loạn nhịp. Hân tinh nghịch nháy mắt, trêu:

“Nhìn kìa, cả hai ăn cùng nhau mà cứ như đang hẹn hò vậy!”

Linh đỏ mặt, vội vàng cúi xuống ăn, còn nam chính chỉ mỉm cười dịu dàng, không nói gì nhưng ánh mắt trìu mến khiến cô ấm lòng.

Buổi chiều, lớp tiếp tục các hoạt động ngoài trời như chạy tiếp sức, trò chơi giải mã, và chụp ảnh nhóm. Trong lúc chụp ảnh, Linh vô tình đứng gần nam chính quá, và một bạn cùng lớp trêu chọc:

“Ôi trời, đứng sát nhau quá, như cặp đôi ấy!”

Linh đỏ mặt, vừa bực vừa xấu hổ, còn nam chính chỉ cười trừ, ánh mắt dịu dàng nhìn cô. Cả hai không nói gì thêm, nhưng không khí xung quanh bỗng trở nên nhẹ nhàng, ngọt ngào.

Trước khi kết thúc buổi dã ngoại, cả lớp ngồi trên bãi cỏ, nhạc nhẹ vang lên từ điện thoại của một bạn. Nam chính bất ngờ cầm máy đưa cho Linh, gợi ý cùng nhau chụp một bức ảnh selfie. Linh đỏ mặt, nhưng vẫn vui vẻ nhận máy, tựa vai nhẹ vào cậu ấy. Khoảnh khắc máy nhấp nháy, ánh mắt hai người chạm nhau, cả hai đều cười ngượng ngùng nhưng hạnh phúc.

Trên đường về, Linh lặng lẽ ghi lại những dòng nhật ký trong cuốn sổ nhỏ:

“Hôm nay thật tuyệt. Những khoảnh khắc vui nhộn, ánh mắt dịu dàng và những hành động nhỏ bé của cậu ấy khiến tim mình rung động. Thanh xuân này thật ngọt ngào, vụng về, và đáng nhớ vô cùng.”

Buổi dã ngoại khép lại, nhưng Linh biết rằng, từng giây phút bên nam chính, từng ánh mắt, nụ cười và những hiểu lầm nhỏ nhặt đều là những mảnh ghép quý giá của thanh xuân ngây ngô mà cô đang trải qua. Cô mỉm cười, lòng đầy hạnh phúc, biết rằng hành trình ngọt ngào này mới chỉ vừa bắt đầu.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×