Tối hôm đó, Ngọc Diệp vừa rời công ty thì trời đổ mưa bất chợt. Cô không mang ô, tim lo lắng: “Mình sẽ về nhà thế nào đây?”
Ngay lúc đó, điện thoại rung lên. Tin nhắn từ Huy Khang:
"Ở gần cổng công ty chưa? Tôi sẽ đến đón em."
Ngọc Diệp mỉm cười, vừa cảm động vừa bối rối: “Anh rể này… lần nào cũng xuất hiện đúng lúc.”
Chưa đầy 5 phút sau, Huy Khang đã xuất hiện với ô, ánh mắt nghiêm nghị nhưng ánh lên sự quan tâm:
“Đi nhanh kẻo ướt hết. Tôi không muốn em bị cảm lạnh.”
Ngọc Diệp cúi đầu, tim rộn ràng: “Cảm ơn anh… nhưng anh cũng bị ướt rồi đấy.”
Anh nhếch môi, giọng trầm: “Không sao. Điều quan trọng là em an toàn.”
Trên đường về, mưa rơi nặng hạt, nước bắn lên đôi giày của họ. Trong khoảnh khắc bất ngờ, Huy Khang kéo Ngọc Diệp sát vào người, để che mưa. Tim cô loạn nhịp, má đỏ bừng: “Anh rể này… sao lúc nào cũng khiến mình bối rối?”
Ngọc Diệp cố gắng giữ bình tĩnh: “Anh… cẩn thận. Tôi sẽ không ngã đâu.”
Huy Khang nắm tay cô, ánh mắt dịu dàng: “Tôi biết… nhưng không thể để em bị ướt hay trượt chân trước mặt tôi.”
Cả hai đứng dưới mái hiên tòa nhà, nhìn mưa rơi, im lặng nhưng cảm xúc tràn đầy. Cô nhận ra rằng, mỗi khoảnh khắc bên anh đều làm trái tim cô rung động.
“Ngọc Diệp, hôm nay em đã trải qua rất nhiều thử thách… cả ở công ty lẫn lúc đi về.” Huy Khang nói, ánh mắt chăm chú nhìn cô.
Ngọc Diệp cười khẽ, ánh mắt long lanh: “Anh… đúng là không dễ đoán. Nhưng hôm nay… tôi thấy vui, và… ấm áp.”
Huy Khang nhích sát, giọng trầm nhưng dịu dàng: “Ngày mai sẽ còn nhiều thử thách khác. Nhưng hôm nay, tôi muốn… em biết rằng em đã khiến tôi khó rời mắt.”
Ngọc Diệp đỏ mặt, tim đập mạnh: “Anh… anh rể này… tôi… không thể tránh né nữa. Tôi… muốn ở bên anh.”
Khoảnh khắc ấy, mưa rơi nhẹ, ánh sáng đèn phản chiếu trên mặt nước, hai người đứng sát nhau, cảm nhận sự gần gũi đầy ngọt ngào. Cảm giác vừa hồi hộp vừa ấm áp tràn ngập, đưa trái tim Ngọc Diệp và Huy Khang đến gần hơn bao giờ hết.
Khi trở về nhà, Ngọc Diệp đứng bên cửa sổ nhìn trời mưa, trái tim vẫn rộn ràng: “Anh rể này… đúng là không chỉ nghiêm nghị mà còn khiến mình rung động theo cách khó cưỡng. Mỗi khoảnh khắc bên anh… đều ngọt ngào và khó quên.”
Ngày hôm đó khép lại, để lại trong Ngọc Diệp cảm giác vừa hồi hộp, vừa ngọt ngào, biết rằng mối quan hệ giữa cô và Huy Khang đang tiến triển theo hướng gần gũi, đầy ẩn ý, hứa hẹn nhiều thử thách, bất ngờ và ngọt ngào trong những chương tiếp theo.