Cửa kính cao vút của Tập đoàn Tinh Huy phản chiếu ánh sáng ban mai lấp lánh của thành phố, nhưng bên trong, không khí luôn giữ một sắc thái xám lạnh. Ở tầng cao nhất, nơi quyền lực ngự trị, Thẩm Hạ Cửu di chuyển giữa không gian văn phòng riêng của Tổng giám đốc với sự chính xác tuyệt đối. Cô là một bộ máy vận hành hoàn hảo: cà phê phải ở nhiệt độ tám mươi độ C, lịch họp không được sai lệch một giây, và mỗi hồ sơ đều được đặt đúng vị trí, góc nghiêng hoàn hảo. Không có dấu hiệu của sự cá nhân, không có cảm xúc dư thừa. Đối với Thẩm Hạ Cửu, Tinh Huy là một công việc, một phương tiện để đạt được mục đích duy nhất: kiếm đủ tiền để chuộc lại danh dự và sự bình yên cho người cha đang chịu oan ức mười năm trước. Cô biết rõ Tinh Huy chính là nơi khởi nguồn của bi kịch gia đình cô, nhưng cô phải giữ kín bí mật này, trở thành chiếc bóng hoàn hảo bên cạnh người quyền lực nhất.
Đồng hồ điểm tám giờ sáng. Lăng Thiên bước ra khỏi thang máy riêng. Khoảnh khắc anh xuất hiện, dù không nói một lời, toàn bộ tầng điều hành đều chìm trong một sự tĩnh lặng đáng sợ. Anh là Tổng giám đốc trẻ tuổi, nhưng sự lạnh lùng và quyết đoán của anh đã tạo nên đế chế Tinh Huy hùng mạnh, đồng thời tạo ra một quy tắc bất thành văn: sự nghiệp là trên hết, cảm xúc là điểm yếu. Thẩm Hạ Cửu, trong bộ vest xám than chuyên nghiệp, đứng sẵn ở cửa văn phòng, trao cho anh một bản tóm tắt tình hình thị trường ngày hôm nay chỉ bằng một cái gật đầu vô cảm. Cuộc trao đổi của họ ngắn gọn và đầy tính nghiệp vụ, không có một từ ngữ xã giao nào thừa thãi. Hôm nay, có một cuộc họp khẩn cấp về dự án sát nhập đang gặp rắc rối. Thông tin rò rỉ đêm qua đã khiến cổ phiếu công ty đối tác lao dốc.
"Vấn đề là gì?" Giọng Lăng Thiên trầm thấp, mang theo áp lực vô hình. Anh ngồi xuống chiếc ghế da đen, ánh mắt sắc lạnh như có thể xuyên thấu mọi vấn đề.
Thẩm Hạ Cửu trình bày bằng giọng đều đều, không chút dao động: "Đối thủ đã tung tin đồn về vấn đề pháp lý của công ty mục tiêu. Họ yêu cầu hoãn sát nhập và đền bù hợp đồng. Chúng ta cần một phương án phản ứng ngay lập tức, không chỉ để ổn định thị trường mà còn để xoa dịu Hội đồng quản trị đang nghi ngờ về năng lực của anh."
Lăng Thiên nhíu mày. Anh không quan tâm đến sự nghi ngờ về năng lực, nhưng sự trì hoãn sẽ gây thiệt hại hàng trăm tỷ. Vấn đề cốt lõi không phải là kinh doanh, mà là gia tộc Lăng đang tạo áp lực để anh sớm kết hôn với thiên kim nhà họ Cố nhằm củng cố vị thế, nếu không anh sẽ bị tước quyền xử lý dự án quan trọng này. Áp lực gia tộc luôn là thứ anh ghét nhất. Anh cần một giải pháp triệt để, ngay lập tức, và không phức tạp. Anh nhìn Thẩm Hạ Cửu, người đang đứng thẳng tắp, gương mặt không một tì vết, hoàn toàn đáng tin cậy. Cô không có tham vọng quyền lực, không có dây mơ rễ má phức tạp. Cô là một quân cờ hoàn hảo cho một mục đích cá nhân, lợi dụng lẫn nhau.
"Hủy cuộc họp. Gọi luật sư Hoàng đến đây ngay lập tức," Lăng Thiên ra lệnh. Hạ Cửu gật đầu, xoay người rời đi. "Khoan đã, thư ký Thẩm." Lăng Thiên gọi với lại.
Hạ Cửu quay lại, vẻ mặt khó hiểu. Lăng Thiên chưa bao giờ gọi cô bằng danh xưng đầy đủ như vậy. Anh rút ra một tập tài liệu mỏng từ ngăn kéo khóa lại, đẩy nó qua mặt bàn bóng loáng. "Ngồi xuống."
Sự thay đổi đột ngột trong không khí khiến Hạ Cửu thấy bồn chồn. Đây là lần đầu tiên cô được mời ngồi trong văn phòng này. Cô ngồi xuống ghế đối diện, giữ lưng thẳng, chờ đợi.
"Đây là một hợp đồng." Lăng Thiên nói, ngữ khí không còn vẻ quyền uy của Tổng giám đốc, mà là sự lạnh lùng của một nhà đàm phán. "Hợp đồng hôn nhân giả."
Hạ Cửu chết lặng. Cô ngước nhìn người đàn ông trước mặt, cố gắng tìm kiếm một chút dấu hiệu đùa cợt, nhưng chỉ thấy đôi mắt đen sâu thẳm đầy tính toán. "Tổng giám đốc Lăng, tôi không hiểu."
"Rất đơn giản. Tôi cần một người vợ hợp pháp trong vòng hai năm để đối phó với áp lực từ gia tộc và để dự án sát nhập được thông qua mà không bị can thiệp. Cô là người phù hợp nhất." Lăng Thiên giải thích, nhanh gọn và không để lại chỗ cho cảm xúc. "Cô tin cậy, cô kín tiếng, và quan trọng nhất, cô không có tình cảm với tôi. Quy tắc rất rõ ràng: đây là giao dịch công việc. Chúng ta sẽ duy trì vỏ bọc trước công chúng, sống dưới cùng một mái nhà, nhưng không can thiệp vào đời tư của nhau. Sau hai năm, hợp đồng chấm dứt, cô nhận được một khoản tiền đền bù thỏa đáng, đủ để cô làm bất cứ điều gì cô muốn."
Lăng Thiên mở hợp đồng, chỉ vào con số cuối cùng. Mắt Hạ Cửu mở to. Đó là con số chính xác mà cô cần để cứu cha, để trả hết nợ nần và làm sạch danh dự gia đình. Nó lớn hơn tất cả những gì cô có thể kiếm được trong mười năm làm việc cật lực. Lòng kiên định và nguyên tắc của cô lung lay dữ dội. Mười năm chịu đựng, mười năm câm lặng. Cơ hội này là con đường tắt duy nhất.
"Nếu tôi từ chối?" Hạ Cửu hỏi, giọng cô hơi khàn, nhưng ánh mắt vẫn cố giữ sự bình thản.
"Nếu cô từ chối, tôi sẽ tìm người khác. Nhưng cô sẽ mất cơ hội này. Tôi biết cô đang cần tiền, thư ký Thẩm." Lăng Thiên nhìn thẳng vào mắt cô, như đọc thấu tất cả bí mật và gánh nặng cô đang mang. Anh không hỏi cô cần tiền để làm gì, vì giao dịch không cần sự chân thành, chỉ cần sự đồng ý.
Bên ngoài cửa sổ, thành phố đã hoàn toàn bừng sáng. Hạ Cửu cảm thấy như mình đang đứng trên bờ vực. Cuộc sống của cô đã bị tước đoạt một lần rồi, liệu cô có dám đánh đổi những năm tháng còn lại để lấy lại công bằng cho cha? Chỉ có hai năm. Hai năm sống cùng một người đàn ông lạnh lùng như bức tượng băng, nhưng có thể giúp cô giải quyết mọi vấn đề. Cô hít một hơi sâu, sự chuyên nghiệp của một thư ký hoàn hảo trở lại, đè nén mọi cảm xúc cá nhân.
"Điều khoản về quyền riêng tư. Tôi muốn đảm bảo rằng cuộc sống cá nhân của tôi sẽ không bị xâm phạm. Và tôi cần một điều khoản bảo mật tuyệt đối. Nếu một trong hai bên vi phạm, hợp đồng sẽ bị vô hiệu và người vi phạm phải trả gấp đôi số tiền bồi thường," Hạ Cửu đáp lại, bắt đầu đàm phán một cách sắc bén.
Lăng Thiên hơi nhếch mép, một nụ cười gần như không tồn tại. Anh thích sự sắc sảo này ở cô. "Cô được chấp thuận. Luật sư Hoàng sẽ chuẩn bị một phụ lục bổ sung ngay lập tức. Cô đọc kỹ và ký. Ngày mai, cô sẽ chuyển đến nhà tôi. Mọi chuyện bắt đầu từ bây giờ."
Thẩm Hạ Cửu cầm cây bút, nhìn vào con số khổng lồ đang chờ đợi mình. Mối quan hệ sếp-nhân viên hoàn toàn trong sạch của họ đã kết thúc. Thay vào đó là một sợi dây ràng buộc bằng tiền bạc và bí mật. Cô ký tên mình lên hợp đồng hôn nhân giả, nét chữ gọn gàng, dứt khoát như cách cô làm mọi việc. Trong khoảnh khắc đó, cô biết, cô đã bước vào một trò chơi mạo hiểm nhất cuộc đời mình, trò chơi mà không có chỗ cho tình yêu, chỉ có luật lệ. Lăng Thiên nhận lại bản hợp đồng, cất nó vào ngăn kéo, kết thúc cuộc giao dịch lạnh lẽo. Ánh dương bên ngoài cửa sổ không thể chiếu rọi vào sự thật trần trụi đang diễn ra trong văn phòng này.