ÁNH SÁNG TRONG GƯƠNG

Chương 11: Nước Cờ Không Lùi


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Buổi họp báo diễn ra đúng kế hoạch.

Khán phòng sang trọng, hàng chục phóng viên đã yên vị. Dàn đèn chiếu sáng, máy quay dựng thẳng hàng. Phía sau sân khấu là banner quảng bá cho bộ phim đang gây bão, nơi tên Hàn DịchGiang Vãn được in đậm như hai mảnh ghép định sẵn.

Hàn Dịch ngồi trong phòng chờ, lưng thẳng, ánh mắt không biểu cảm. Mọi thứ như đang vận hành theo kịch bản được viết sẵn – trơn tru, an toàn, không một sai lệch.

Đến khi quản lý riêng của Giang Vãn hối hả bước vào, thì tất cả mới bắt đầu rạn nứt.

“Có chuyện rồi.” – Người quản lý hạ giọng, chìa điện thoại ra trước mặt Hàn Dịch.

Trên màn hình là một loạt ảnh đang lan truyền với tốc độ chóng mặt trên mạng xã hội.

Ảnh chụp Hàn Dịch và Giang Vãn trong phòng khách một khách sạn cao cấp – ánh sáng mờ ấm, cô đang tựa vào vai cậu, tay cầm ly rượu, cậu nghiêng đầu sát bên tai cô, như thì thầm điều gì đó.

Một số ảnh khác còn gây tranh cãi hơn – ảnh chụp Hàn Dịch bước ra từ phòng khách sạn với Giang Vãn vào sáng hôm sau.

Phụ đề không cần viết dài dòng. Các trang báo mạng chỉ đơn giản đặt dòng tít:

"Tình cảm xác nhận bằng hình ảnh – Hàn Dịch và Giang Vãn là thật."


Giang Vãn xuất hiện ngay sau đó.

Bộ đầm trắng thuần khiết, gương mặt trang điểm nhẹ, nhưng ánh mắt lại lặng lẽ khác thường. Cô nhìn Hàn Dịch, không lên tiếng. Cậu cũng không nói gì.

Không ai cần hỏi ai đã tung ảnh. Cậu biết rõ – chỉ có một người sở hữu ảnh gốc ấy.

Một người duy nhất biết hôm đó cậu đưa cô về khách sạn chỉ vì cô say và không thể lái xe, một người duy nhất giữ lại những tấm hình được quay lén bởi một tay paparazzi nhỏ lẻ – và trả tiền để giữ lại chúng cho đúng thời điểm.


Buổi họp báo bắt đầu.

MC lên sân khấu, giới thiệu đôi nam nữ chính của bộ phim, không quên đùa khéo:

“Không chỉ ăn ý trong phim, cặp đôi còn khiến khán giả xôn xao ngoài đời thật. Chắc hôm nay, chúng ta sẽ được xác nhận rồi nhỉ?”

Cả hội trường bật cười, máy ảnh nháy liên tục. Hàn Dịch bước lên, bên cạnh là Giang Vãn – điềm đạm, mỉm cười, như thể đã chờ giây phút này từ rất lâu.

Người điều phối truyền thông đưa cho cậu micro, nói nhỏ:

“Chỉ cần cậu gật đầu xác nhận, mọi thứ sẽ lắng xuống. Khán giả rất thích phản ứng hóa học giữa hai người.”

Hàn Dịch nhìn xuống hàng ghế phía dưới. Một khoảnh khắc trống rỗng.

Không có Thẩm Duật.

Không có ai ở đó để lắng nghe câu trả lời mà cậu thật sự muốn nói.

Cậu cầm micro, hít một hơi dài. Mọi ánh mắt đổ dồn về phía cậu. Giang Vãn quay nhẹ sang, ánh nhìn như muốn nói: "Hãy chọn em. Chỉ lần này thôi."

Nhưng đúng lúc đó – điện thoại trong túi rung lên.

Một tin nhắn. Từ số máy không lưu tên, nhưng cậu nhận ra ngay.

Thẩm Duật: “Tôi thấy ảnh rồi.
Cô ấy rất phù hợp với cậu.
Chúc mừng.”

Chỉ vỏn vẹn ba dòng. Nhưng như đòn cuối cùng giáng thẳng vào ngực.

Cậu mỉm cười. Một nụ cười nhạt – gần như cay đắng.

Micro bật sáng. Cậu cúi đầu nhìn một thoáng qua Giang Vãn, rồi thẳng thắn:

“Về tin tức gần đây giữa tôi và cô Giang Vãn… tôi xin phép không xác nhận bất kỳ điều gì.”

Cả hội trường sững lại. Giang Vãn hơi khựng người, bàn tay khẽ siết mép váy.

MC cố cứu vãn:
“Ý cậu là, tin đồn chưa đủ cơ sở để khẳng định?”

Hàn Dịch ngẩng đầu.
“Ý tôi là… đời tư không nên dùng để lấp truyền thông. Và tôi – không muốn lừa khán giả bằng một câu chuyện đẹp mà không có thật.”


Sau buổi họp báo, mạng xã hội chia thành hai phe.

Một bên chỉ trích Hàn Dịch kiêu ngạo, không chịu công khai, làm mất mặt đồng nghiệp. Một bên ngợi khen cậu thẳng thắn, dám nói thật, không lợi dụng truyền thông.

Nhưng giữa vô số bình luận, cậu chỉ đọc đi đọc lại một dòng tin nhắn kia.

“Tôi thấy ảnh rồi.
Cô ấy rất phù hợp với cậu.
Chúc mừng.”


Có những vết thương không cần dao mới đau.
Chỉ một lời chúc mừng – cũng đủ kết thúc một trái tim đang đập.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!