Sau trận đối đầu với sinh vật kỳ quái, Linh cùng nhóm bạn đồng hành – Selene, Kael và Nira – quay lại căn phòng học rộng lớn mà Arion đã giới thiệu. Không khí ở đây khác hẳn với vẻ hùng vĩ của thành phố bên ngoài. Ánh sáng từ những biểu tượng phát sáng trên tường len lỏi khắp căn phòng, tạo ra một cảm giác vừa kỳ bí vừa ấm áp. Mùi giấy cũ, tinh chất phép thuật, và hương hoa kỳ lạ hòa quyện, khiến Linh cảm thấy cả cơ thể như đang tỉnh thức.
Arion đứng trước bục giảng, tay nâng một cuốn sách dày cộp, các ký tự phát sáng theo nhịp gõ của ông. Ông nhìn Linh và nói:
— “Bây giờ, cô sẽ học cách điều khiển năng lượng cơ bản. Không phải để chiến đấu, mà để cảm nhận, kiểm soát và hòa nhập với sức mạnh. Nếu cô không học đúng, ký ức pháp sư sẽ không chịu phục tùng, và hậu quả… sẽ rất nguy hiểm.”
Linh hít một hơi sâu, cố trấn tĩnh. Cô biết đây là thời khắc quan trọng, quyết định khả năng sống sót và phát triển sức mạnh trong tương lai. Cô gật đầu:
— “Tôi sẵn sàng.”
Arion mỉm cười, giọng trầm:
— “Bài học đầu tiên: Cảm nhận năng lượng. Hãy ngồi xuống, nhắm mắt và để dòng năng lượng tự chảy qua cơ thể. Không cưỡng lại, không ép buộc, chỉ quan sát.”
Linh ngồi xếp bằng, hít thở đều. Ban đầu, cô chỉ cảm nhận được một luồng rung nhẹ quanh tay và chân. Cô cố tập trung, để ý đến từng nhịp tim, từng hơi thở, và từng rung động của không gian xung quanh. Dần dần, một ánh sáng tím nhè nhẹ xuất hiện quanh cơ thể, giống như trong lần đầu chạm vào viên đá pháp sư.
Selene, Kael và Nira cũng ngồi xung quanh, mỗi người tập trung theo cách riêng, nhưng Linh cảm nhận được một nhịp điệu hòa hợp từ nhóm, như thể mọi năng lượng đều đang giao thoa. Cô bỗng thấy một phần ký ức pháp sư phản chiếu trong tâm trí: những hình ảnh ngọn núi phủ sương, những sinh vật kỳ lạ, và dòng năng lượng chảy qua từng ngóc ngách của thế giới.
— “Tốt lắm, Linh. Bây giờ, chúng ta tiến đến bài tập di chuyển vật thể bằng ý nghĩ,” Arion nói, giọng ông đầy uy lực. “Chọn một vật nhỏ, cảm nhận nó, rồi để năng lượng dẫn đường. Chỉ bằng suy nghĩ, hãy khiến nó di chuyển.”
Linh mở mắt, trước mặt cô là một viên đá nhỏ màu tím, phát sáng nhẹ. Cô đưa tay ra, tập trung toàn bộ năng lượng và ký ức pháp sư vào lòng bàn tay. Ban đầu, viên đá không nhúc nhích. Cô nhíu mày, cảm giác dòng năng lượng trào lên mạnh mẽ, như muốn tràn ra ngoài. Một cơn choáng nhẹ làm cô suýt ngã, nhưng cô nắm chặt viên đá, hít thở sâu, và cố gắng tập trung.
Bất ngờ, viên đá rung lên, nhấc khỏi mặt bàn vài centimet. Linh mở mắt, tim đập mạnh. Cô hít sâu, điều chỉnh nhịp thở và ý nghĩ, viên đá chậm rãi bay lên cao hơn, giữ cân bằng trong không trung. Cảm giác kỳ lạ, vừa mạnh mẽ vừa nhẹ nhàng, khiến cô mỉm cười.
— “Rất tốt! Nhưng đừng quên, năng lượng không chỉ là sức mạnh, mà còn là sự kết nối với mọi thứ xung quanh,” Arion nhấn mạnh. “Một pháp sư giỏi không chỉ điều khiển, mà còn hòa hợp.”
Tiếp theo, Arion đưa ra bài tập mới: tạo ánh sáng từ năng lượng bên trong cơ thể. Linh hít thở, cảm nhận dòng năng lượng tím chảy quanh tim và tay, rồi đưa tay ra. Một luồng sáng tím nhè nhẹ xuất hiện, nhấp nháy như ngọn nến trong gió. Cô mở rộng ý nghĩ, luồng sáng lan rộng hơn, chiếu sáng toàn bộ căn phòng. Selene và các bạn đồng hành đều trầm trồ, nhìn cô với ánh mắt vừa kinh ngạc vừa khâm phục.
— “Cô có tố chất, Linh,” Selene nói, giọng nghiêm túc. “Nhưng hãy nhớ, tố chất không đồng nghĩa với kiểm soát. Cô phải học cách kiềm chế, nếu không, sức mạnh sẽ vượt ngoài tầm tay.”
Linh gật đầu, cảm nhận sự thực tế trong lời cô. Cô biết sức mạnh này không chỉ là trò chơi; nó có thể cứu mạng cô, nhưng cũng có thể phá hủy cô nếu không kiểm soát.
Sau buổi tập, Arion dẫn nhóm đến một phòng khác, nơi có các sách cổ chứa bí mật phép thuật. Ông mở một cuốn sách, những ký tự lấp lánh nhảy múa trong không trung.
— “Đây là cuốn sách ghi lại những kỹ năng cơ bản của một pháp sư. Cô sẽ học cách điều khiển năng lượng, tạo các rào chắn, và cảm nhận sinh vật xung quanh.”
Linh chăm chú nhìn từng dòng chữ, cảm giác như ký ức pháp sư đang hướng dẫn cô đọc hiểu. Cô học cách tạo rào chắn nhỏ quanh cơ thể, rồi dần dần mở rộng để bảo vệ cả nhóm. Mỗi lần rào chắn xuất hiện, cô cảm nhận sức mạnh dòng chảy trong cơ thể, nhịp tim và hơi thở hòa cùng năng lượng.
— “Ngon rồi,” Arion gật đầu. “Nhưng sức mạnh thực sự không chỉ nằm ở phép thuật cơ bản. Cô phải học cách lắng nghe ký ức, hiểu nó, và dùng nó khi cần.”
Linh nhìn vào viên đá tím vẫn lơ lửng trong tay, nhận ra rằng ký ức pháp sư không chỉ là năng lượng thô, mà là cả một kho tàng kiến thức, kinh nghiệm, và cả cảm xúc. Cô cảm thấy một sự kết nối sâu sắc với thế giới mới, và lần đầu tiên trong đời, cô hiểu rằng cuộc sống tẻ nhạt trước đây đã kết thúc.
Buổi học kéo dài cả ngày, Linh mệt lử nhưng không hề chán nản. Cô biết mỗi bước đi, mỗi bài học, mỗi thử thách là cơ hội để cô trở nên mạnh mẽ hơn. Khi màn đêm buông xuống, ánh sáng tím từ ký ức pháp sư vẫn nhấp nháy trong tay cô, như nhắc nhở rằng hành trình này mới chỉ bắt đầu.
Trước khi rời lớp học, Arion đặt tay lên vai Linh, giọng trầm và nghiêm nghị:
— “Ngày mai, chúng ta sẽ học cách tận dụng ký ức để chiến đấu với sinh vật nguy hiểm. Cô phải sẵn sàng, Linh. Và nhớ, phép thuật không chỉ là sức mạnh, mà còn là trách nhiệm. Một pháp sư không kiểm soát được bản thân sẽ sớm bị sức mạnh hủy diệt.”
Linh gật đầu, ánh mắt kiên định. Cô biết, từ bây giờ, mỗi ngày đều là một thử thách, một cơ hội để hiểu sâu hơn về ký ức pháp sư, sức mạnh mới, và bản thân mình. Mỗi bài học, mỗi phép thuật đều đưa cô gần hơn tới hành trình phiêu lưu mà cô chưa từng mơ tưởng.
Khi Linh nhắm mắt nghỉ ngơi, một cảm giác kỳ lạ len lỏi trong tâm trí: giọng nói của ký ức pháp sư vang vọng, nhẹ nhàng nhưng đầy quyền lực: “Học đi, Linh… và chuẩn bị đối mặt với thử thách thực sự. Chỉ khi hiểu bản thân và sức mạnh, cô mới sống sót.”
Linh mỉm cười, cảm giác vừa hồi hộp vừa phấn khích tràn ngập cơ thể. Cô biết, ngày mai sẽ là bước ngoặt mới, mở ra những bí ẩn và thử thách chưa từng thấy. Và hơn tất cả, cô đã sẵn sàng… bước vào hành trình thực sự của một pháp sư.