Linh đứng trước cánh cửa lớn bằng đá, tay vẫn còn ấm từ dòng năng lượng mà ký ức pháp sư để lại. Thành phố kỳ lạ hiện ra trước mắt cô rộng lớn và phức tạp hơn bất kỳ tưởng tượng nào. Những con đường lát đá trải dài, uốn lượn như dòng sông cứng cáp; những tòa tháp cao vút với mái vòm ánh sáng phát ra màu tím nhạt; và trong không gian, những sinh vật kỳ lạ di chuyển: một số giống người nhưng có đôi cánh trong suốt, một số giống chim với ánh sáng phát ra từ lông vũ, tạo nên một bầu không khí vừa huyền ảo vừa rợn người.
Cô hít một hơi sâu, bước đi từng bước thận trọng. Mỗi nhịp chân đều vang vọng trên những viên đá cũ, tạo ra âm thanh ngân nga kỳ lạ như hợp âm với nhịp tim cô. Linh biết mình phải học cách thích nghi, và nhanh chóng nhận ra rằng sức mạnh mới không chỉ là phép thuật mà còn là giác quan. Cô có thể cảm nhận được hơi thở của sinh vật gần đó, cảm nhận rung động của mặt đất dưới chân, và cả sự thay đổi của không khí khi một điều gì đó sắp xảy ra.
Bất ngờ, một tiếng động vang lên từ góc phố hẹp. Linh quay lại, thấy ba người trẻ tuổi bước ra từ bóng tối. Họ nhìn cô với ánh mắt tò mò nhưng không thù địch. Người đứng đầu là một cô gái tóc bạc dài, mắt xanh như băng, dáng người mảnh khảnh nhưng uyển chuyển. Bên cạnh cô là một chàng trai với mái tóc đỏ rực, cặp mắt màu hổ phách, toát ra vẻ tự tin và năng động. Người thứ ba thấp hơn, dáng người nhỏ nhắn, mắt sáng, nụ cười tinh nghịch.
— “Chào cô. Có vẻ cô mới đến đây.” Cô gái tóc bạc lên tiếng, giọng nhẹ nhàng nhưng sắc bén.
— “Đúng… tôi… tôi mới đến. Tôi là Linh.” Cô cảm thấy hơi run, nhưng cố giữ bình tĩnh.
— “Tôi là Selene, đây là Kael và Nira. Chúng tôi… cũng là những người vừa sở hữu ký ức đặc biệt.” Selene nói, ánh mắt lấp lánh sự hiểu biết.
Linh nhìn họ, tim đập nhanh. Cô chưa từng nghĩ sẽ gặp ai đó giống mình. “Ký ức… đặc biệt?” Cô hỏi, vẫn chưa hiểu hết.
— “Đúng vậy,” Kael nói, giọng tự tin. “Mỗi chúng tôi đều có một ký ức riêng, như một phần sức mạnh. Chúng tôi học cách điều khiển nó, và bây giờ… chúng tôi giúp những người mới như cô thích nghi.”
Nira cười, đưa tay ra: “Đừng lo, cô sẽ quen thôi. Nhưng trước tiên, chúng ta phải cho cô thấy… thế giới này không chỉ đẹp mà còn rất nguy hiểm.”
Linh gật đầu, cảm thấy một sự ấm áp bất ngờ lan tỏa. Cô nhận ra, mình sẽ không đơn độc trong hành trình này. Và rồi, nhóm bắt đầu dẫn cô đi khắp thành phố.
Họ đi qua những con đường hẹp, những ngôi nhà thấp với mái ngói phát sáng, các cửa hàng bán những vật phẩm kỳ lạ: cây cỏ phát sáng, bình đựng tinh chất phép thuật, sách cổ với ký tự huyền bí. Mỗi bước đi, Linh đều cảm nhận được rung động kỳ lạ trong không khí, như thể thành phố này sống, nhịp thở của nó hòa vào từng sinh vật và cả cô.
Bất ngờ, một tiếng gầm vang lên từ phía trước. Linh nhíu mày, cảm nhận sự rung động mạnh. Một sinh vật khổng lồ xuất hiện, hình dáng như lai giữa hổ và rồng, thân phủ vảy lấp lánh ánh tím, mắt đỏ rực như hỏa ngục. Nó lao thẳng về phía họ, tạo ra một luồng gió mạnh khiến Linh suýt ngã.
— “Đứng yên và tập trung!” Selene hét lên. “Sử dụng ký ức! Cảm nhận năng lượng của cô!”
Linh hít một hơi sâu, nhắm mắt lại, cố gắng hòa mình với dòng năng lượng chảy trong cơ thể. Viên đá mà Arion đưa trước đó xuất hiện trong tay cô, phát sáng tím mạnh. Cô đưa tay ra, và viên đá bùng lên thành một luồng sáng, chặn đường sinh vật. Sinh vật rống lên, đập cánh và lao tới lần nữa, nhưng lần này, luồng sáng từ Linh phát ra mạnh hơn, như phản chiếu sức mạnh mà ký ức pháp sư truyền lại.
Selene, Kael và Nira tấn công đồng thời, kết hợp phép thuật của họ với sức mạnh Linh. Sinh vật bị dồn ép lùi lại, nhưng vẫn không chịu thua, lao vào với tốc độ khủng khiếp. Linh cảm thấy tim mình đập mạnh, mồ hôi rơi, nhưng lần đầu tiên cô thấy hứng thú đến tột độ. Mỗi cử động, mỗi phản ứng đều khiến cô cảm nhận sâu sắc sức mạnh mới.
— “Cô làm tốt đấy, Linh! Nhưng chưa đủ!” Kael hét, lao tới dùng phép tấn công sinh vật từ bên hông.
Linh hít sâu, cảm nhận dòng năng lượng chảy quanh cơ thể, và lần này, cô tập trung toàn bộ ký ức pháp sư, điều khiển luồng sáng bao phủ toàn bộ sinh vật. Một tiếng rống vang lên, sinh vật bị choáng, rồi chậm rãi rút lui vào bóng tối.
Nhóm đứng thở hổn hển, ánh mắt họ nhìn Linh với sự khâm phục. Selene bước tới, đặt tay lên vai cô:
— “Cô đã vượt qua thử thách đầu tiên. Nhưng đây chỉ là bước khởi đầu. Thế giới này đầy nguy hiểm, và sinh vật đó… chỉ là một trong nhiều mối đe dọa đang chờ chúng ta.”
Linh nhìn quanh, trái tim tràn đầy cảm xúc: sợ hãi, hứng thú, và cả sự tò mò không ngừng. Cô biết, từ bây giờ, mỗi bước đi của mình sẽ không còn đơn giản. Mỗi con đường, mỗi góc phố đều có thể là thử thách, và mỗi sinh vật đều có thể là đối thủ. Nhưng hơn tất cả, cô cảm thấy lần đầu tiên trong đời, trái tim mình thực sự sống, rung lên vì một cuộc phiêu lưu mà cô chưa từng mơ tới.
— “Tôi… tôi muốn học cách điều khiển sức mạnh này, và tìm hiểu về ký ức pháp sư,” Linh nói, ánh mắt kiên định.
Selene mỉm cười, nhìn cả nhóm:
— “Vậy thì hãy chuẩn bị. Hành trình của chúng ta mới chỉ bắt đầu, Linh. Và những thử thách tiếp theo… sẽ không hề dễ dàng.”