An không thể ngủ được. Cả đêm, cô chỉ nằm đó, mắt mở to nhìn lên trần nhà lạnh lẽo, không thể ngừng nghĩ về những gì đã xảy ra. Cảm giác bất an cứ dâng lên trong lòng, không chỉ vì tình huống hiện tại mà còn vì những điều Minh vẫn chưa thể nói rõ. Dù anh luôn bảo vệ cô, nhưng có những lúc An không thể không nghi ngờ. Liệu Minh có thể thực sự giữ lời hứa? Liệu cô có thể thoát khỏi bóng ma quá khứ mà gia đình Minh đang giấu giếm?
Sáng hôm sau, khi ánh sáng mặt trời le lói chiếu vào phòng, Minh đã ra ngoài từ lâu. Anh không nói khi nào sẽ về, chỉ để lại cho cô một mảnh giấy nhỏ với dòng chữ: “Ở lại đây. Đừng ra ngoài. Mọi thứ đang rất căng thẳng.”
An nhìn vào mảnh giấy, lòng càng thêm lo lắng. Cô không thể ngồi yên mãi như vậy. Cô biết Minh đang làm việc để bảo vệ cô, nhưng nếu cô cứ ở đây, cô sẽ chẳng thể giúp gì được cho anh. Cô phải tìm cách thoát ra khỏi sự kiềm chế này.
Đang lúc suy nghĩ, một tiếng chuông điện thoại vang lên. Cô vội vàng bắt máy, lòng thắt lại khi nghe giọng Minh.
“An, mình cần cậu làm một việc,” Minh nói với giọng gấp gáp. “Cậu phải ra ngoài và đến một nơi mà mình chỉ cho cậu. Đừng hỏi tại sao, chỉ cần làm theo lời mình.”
Cô cảm nhận được sự căng thẳng trong giọng nói của Minh, và dù lòng còn nhiều nghi ngờ, cô cũng không thể từ chối. “Được rồi, mình sẽ đi.”
Minh chỉ cho cô địa chỉ một căn nhà trong khu phố cũ, một nơi trông như đã lâu không được sử dụng. Anh hứa sẽ theo dõi từ xa và bảo vệ cô, nhưng cũng không tiết lộ lý do vì sao cô phải đến đó. An không hỏi thêm gì nữa, cô chỉ mang theo một chút đồ đạc cần thiết và rời đi.
Khi đến nơi, cô nhận ra căn nhà trông rất khác so với những gì cô hình dung. Căn nhà cũ kỹ, cửa sổ đóng kín, không có dấu hiệu của một gia đình đang sinh sống. An đứng ở cửa một lúc, không biết mình nên làm gì tiếp theo. Cô hít một hơi thật sâu rồi bước vào trong.
Mọi thứ bên trong căn nhà đều hoang vắng, tối tăm. An tiến về phía trước, cảm giác có gì đó không đúng. Đột nhiên, cô nghe thấy một tiếng động nhẹ, như có người đang di chuyển ở đâu đó trong căn nhà.
“Minh?” An gọi khẽ, nhưng không có tiếng trả lời.
Cô đi thêm vài bước, thì bỗng có một bàn tay từ phía sau kéo cô lại. An giật mình quay lại, và rồi cảm thấy như tim mình ngừng đập khi thấy một người đàn ông lạ mặt đứng trước mặt cô.
“Cô An, phải không?” người đàn ông đó nói, giọng lạnh lùng.
An lùi lại một bước, cảm giác sợ hãi trào dâng. “Các anh là ai? Tại sao lại ở đây?”
“Chúng tôi là những người đang tìm Minh,” người đàn ông trả lời. “Và bây giờ, chúng tôi tìm thấy cô. Chúng tôi sẽ không để cô tiếp tục giúp đỡ anh ta.”
An cảm thấy mọi thứ như sụp đổ. Cô bị cuốn vào một trò chơi nguy hiểm mà cô không thể kiểm soát được. Đang lúc cô không biết phải làm gì, tiếng động bên ngoài bỗng nhiên vang lên. Một chiếc xe lao vào sân, và Minh bước xuống, vẻ mặt nghiêm nghị, mắt đầy lo lắng.
“An, chạy đi!” Minh hét lên khi nhìn thấy người đàn ông đang đứng đối diện với cô. “Nhanh lên!”
An không kịp phản ứng, mọi thứ diễn ra quá nhanh. Minh lao về phía cô, kéo cô ra ngoài và bắt đầu chạy về phía chiếc xe. Người đàn ông và những kẻ còn lại đuổi theo sau, tiếng bước chân vang lên như một lời cảnh báo.
Minh và An chạy nhanh, tim đập thình thịch, máu dâng lên trong cơ thể như muốn nổ tung. Khi họ đến được chiếc xe, Minh không kịp vào trước. Anh vội vàng mở cửa cho An rồi ném mình vào ghế lái.
“Cậu phải bình tĩnh! Chúng ta sẽ thoát khỏi đây!” Minh hét, đôi tay anh nắm chặt vô lăng. Chiếc xe lao đi với tốc độ chóng mặt, để lại sau lưng những kẻ đuổi theo.
An ngồi bên cạnh, vẫn không thể tin vào những gì vừa xảy ra. Cô không thể nào nghĩ ra lý do tại sao cô lại bị cuốn vào một cuộc truy đuổi như thế này. Nhưng giờ đây, cô chỉ có thể dựa vào Minh, dù có bao nhiêu rủi ro.
“Minh, chúng ta sẽ đi đâu?” An hỏi, giọng cô đầy lo lắng.
Minh không trả lời ngay lập tức. Anh chỉ tập trung vào việc lái xe, đôi mắt anh sắc như dao. “Chúng ta cần phải ra khỏi thành phố này. Họ sẽ không dừng lại cho đến khi tìm được chúng ta.”
An nhìn Minh, một cảm giác lo sợ dâng lên. Cô không biết cuộc chạy trốn này sẽ kéo dài bao lâu, và liệu họ có thể thoát khỏi sự truy đuổi này hay không. Nhưng cô biết một điều chắc chắn: cô sẽ không bao giờ rời bỏ Minh, dù cuộc sống phía trước có khó khăn đến đâu.