Sau khi cánh cửa đóng lại, Lê Ngọc không lập tức đi thay đồ. Cô đứng giữa phòng khách, hít một hơi sâu để lấy lại sự điềm tĩnh thường ngày. Nhưng sự tĩnh lặng không trở lại dễ dàng. Dù đã tắm rửa sạch sẽ và mặc bộ vest công sở hoàn hảo, cảm giác chạm vào bắp tay trần của Trần Hùng vẫn còn đọng lại trên đầu ngón tay cô, một cảm giác mạnh mẽ và thô ráp hoàn toàn khác với những bàn tay mềm mại cô thường tiếp xúc trong giới kinh doanh.
Cô bước vào phòng giặt để kiểm tra lại công việc của anh. Mọi thứ đã khô ráo, đường ống nước mới màu xám bạc được lắp đặt chắc chắn, sạch sẽ. Nó đối lập hoàn toàn với sự lộn xộn của phần còn lại trong căn phòng. Bỗng, ánh mắt cô dừng lại. Trên nền gạch men trắng, gần chỗ anh vừa sửa, có một vết bẩn nhỏ màu nâu đen, có lẽ là dầu máy hoặc bùn đất.
Ngọc nhíu mày. Cô vốn là người cầu toàn, nhưng lạ thay, thay vì tức giận vì sự thiếu sót chuyên nghiệp này, cô lại thấy một sự thân mật kỳ lạ. Đây là dấu vết duy nhất còn sót lại của Trần Hùng.
Cô cúi xuống, dùng đầu ngón tay chạm nhẹ vào vết bẩn. Nó đã khô, cứng và hơi thô ráp – giống hệt cảm giác về bàn tay anh. Một sự tò mò mãnh liệt trỗi dậy trong cô chủ nhà thành đạt này. Cô 30 tuổi, cô từng hẹn hò với những người đàn ông thành công, giàu có, nhưng chưa bao giờ cô cảm thấy bị cuốn hút bởi sự bản năng và mạnh mẽ một cách chân thật như thế. Cô muốn biết thêm về anh thợ sửa kiệm lời, người đã bước vào không gian riêng tư của cô và phá vỡ lớp vỏ bọc hoàn hảo của cô.
Suốt buổi họp quan trọng, Ngọc liên tục thấy hình ảnh vòng lưng rộng và cánh tay căng cơ của Hùng khi anh cúi người làm việc dưới ánh đèn pin. Cô cố gắng tập trung vào các con số và biểu đồ, nhưng giọng nói trầm ấm của anh lại vang vọng trong đầu cô: "Cô nên thay đồ đi. Cô bị cảm lạnh thì không hay."
Tối hôm đó, sự kiện kỳ lạ lại xảy ra.
Ngọc đang thư giãn trên ghế sofa, đọc một cuốn sách thì bỗng nhiên, máy nước nóng trong phòng tắm ngừng hoạt động. Nước chuyển sang lạnh ngắt đột ngột. Cô bực bội đứng dậy. Rõ ràng, việc sửa chữa ống nước đã gây ra một lỗi kỹ thuật khác liên quan đến hệ thống. Điều này khiến cô có một lý do hoàn toàn chính đáng để gọi lại cho Trần Hùng.
Cô nhấn số của dịch vụ sửa chữa, yêu cầu đích danh Trần Hùng.
"Tôi xin lỗi cô Ngọc, anh ấy đã tan ca rồi. Chúng tôi có thể cử một thợ khác đến..."
Ngọc ngắt lời: "Không, tôi muốn Trần Hùng. Anh ấy là người đã xử lý sự cố ống nước sáng nay, anh ấy quen với hệ thống căn hộ của tôi. Phiền anh liên lạc với anh ấy giúp tôi. Đây là trường hợp khẩn cấp, tôi cần có nước nóng." Giọng cô dứt khoát, không cho phép từ chối.
Mười lăm phút sau, điện thoại của cô đổ chuông. Là số lạ.
"Cô Ngọc, là tôi, Trần Hùng đây. Tôi nhận được điện thoại từ tổng đài. Cô nói máy nước nóng bị hỏng?" Giọng anh mang chút mệt mỏi sau ngày dài làm việc.
Ngọc cảm thấy một chút hồi hộp không rõ nguyên nhân. "Đúng vậy, đột nhiên nó không hoạt động. Tôi nghĩ nó có thể liên quan đến việc sửa chữa sáng nay."
"Tôi hiểu. Tôi sẽ quay lại ngay. Cô chờ tôi khoảng hai mươi phút."
Lần này, Ngọc có sự chuẩn bị. Cô không còn mặc váy lụa. Cô mặc một bộ quần short nhung màu xanh đậm và chiếc áo len dệt kim mỏng không tay, để lộ bờ vai trắng ngần. Trang phục thoải mái, nhưng vẫn gợi cảm một cách tinh tế trong không gian ấm áp của căn hộ. Cô cố tình không dọn dẹp chiếc ly cà phê và cuốn sách đang đọc dang dở trên bàn, tạo ra một bầu không khí thân mật, đời thường hơn.
Trần Hùng đến, lần này anh không còn bộ đồng phục gọn gàng buổi sáng nữa. Anh mặc quần jeans cũ và chiếc áo phông xám đã sờn, toát lên vẻ phong trần hơn. Anh mang theo một chiếc túi dụng cụ nhỏ.
"Tôi xin lỗi vì sự bất tiện này," Hùng nói, bước vào. Ánh mắt anh lướt nhanh qua trang phục của cô, và Ngọc cảm nhận được sự khựng lại rất nhỏ trong ánh nhìn đó.
"Không sao, tôi cần nước nóng để thư giãn sau một ngày dài," Ngọc trả lời, cố giữ giọng bình thản nhất có thể.
Lần này, vấn đề xảy ra ở phòng tắm chính – nơi riêng tư nhất. Hùng phải tháo tấm panel dưới bồn tắm và cúi người xuống để kiểm tra các mối nối điện. Không gian càng chật chội hơn so với phòng giặt sáng nay.
"Tôi cần cô giữ cố định cái này một chút," Hùng yêu cầu, đưa tay về phía cô.
Ngọc lại phải quỳ gối bên cạnh anh, mái tóc buông dài chạm nhẹ vào vai Hùng. Cô giữ chặt một sợi dây cáp điện. Cơ thể họ gần như dính sát nhau, Hùng chỉ cách cô một hơi thở, tay anh làm việc ngay trên đầu gối cô. Hơi ấm cơ thể từ anh tỏa ra, khiến không khí trong căn phòng nhỏ trở nên bí bách và gợi cảm một cách khó tả.
Ngọc thấy môi mình khô khốc. Cô ngửi thấy mùi đàn ông thuần túy từ anh, không phải nước hoa hay mỹ phẩm. Ánh mắt cô không thể rời khỏi cánh tay đang làm việc mạnh mẽ của anh, những đường cơ bắp nổi lên dưới ánh đèn mờ.
Bất ngờ, Hùng thở hắt ra, ngẩng đầu lên. Đầu anh vô tình chạm nhẹ vào vai trần của cô.
"Xin lỗi," Hùng thì thầm, giọng anh ở khoảng cách gần càng thêm trầm và cuốn hút. Anh lùi lại một chút.
"Không sao," Ngọc đáp, giọng cô hơi lạc đi. Cái chạm thoáng qua đó như một ngọn lửa điện, làm cô cảm thấy rung động mãnh liệt hơn cả sự cố ống nước buổi sáng.
Hùng nhanh chóng tiếp tục công việc. Anh rút ra một chi tiết nhỏ: "Đây, một mối nối bị lỏng do áp suất nước thay đổi sáng nay."
Chỉ mười phút sau, nước nóng đã trở lại. Hùng thu dọn dụng cụ.
"Xong rồi, cô Ngọc," anh nói, đứng thẳng dậy.
Ngọc nhìn anh, thấy anh mệt mỏi nhưng ánh mắt vẫn kiên định. "Cảm ơn anh. Anh đã cứu tôi hai lần trong một ngày." Cô mỉm cười, một nụ cười thật lòng và quyến rũ mà cô ít khi dành cho đối tác kinh doanh.
"Đó là công việc của tôi," Hùng đáp, nhưng không hề rời mắt khỏi nụ cười của cô.
Ngọc đưa anh thêm tiền bồi dưỡng. Lần này, cô không vội vàng tiễn anh. "Anh Hùng này," cô gọi. "Anh có vẻ khá trẻ để làm công việc này."
Hùng hơi ngạc nhiên. "Tôi 25. Tôi học nghề từ sớm."
"Anh giỏi lắm. Anh có muốn uống một ly nước giải khát không?"
Đã khuya, Hùng do dự. Anh nhìn đồng hồ, rồi nhìn vào đôi mắt mong đợi của cô chủ nhà xinh đẹp. Cảm giác rung động từ cái chạm vô tình ở phòng tắm vẫn còn nóng bỏng.
"Một ly thôi," anh chấp nhận, giọng có phần nhẹ nhõm.
Đó không còn là cuộc gặp gỡ chuyên nghiệp giữa thợ sửa và khách hàng nữa. Đó là cuộc đối mặt giữa hai con người, giữa sự thao túng tinh tế của cô chủ nhà và sự hấp dẫn bản năng của anh thợ sửa.