Buổi sáng hôm đó, ánh nắng xuyên qua cửa sổ phòng Linh Nhi, rọi lên những bức tường chạm trổ tinh xảo của cung điện. Không gian vừa nguy nga vừa lạnh lùng, khiến trái tim Linh Nhi vừa hồi hộp vừa căng thẳng. Cô bước ra hành lang dài, hai tay ôm chặt váy, cố giữ nhịp thở đều để chuẩn bị cho nghi thức cung đình đầu tiên.
Khu huấn luyện đã đông đúc các phi tần. Họ đứng xung quanh bàn tròn đặt nhiều vật phẩm: cốc trà, nến, giấy quỳnh và vài đồ vật khác. Mỗi phi tần phải sắp xếp vật phẩm theo đúng thứ tự, giải các câu đố đi kèm, đồng thời quan sát hành vi đối thủ để nhận biết âm mưu và cạm bẫy. Linh Nhi hít một hơi sâu, nhắc nhở bản thân: “Mình phải bình tĩnh, không được mắc lỗi.”
Phi tần thù địch xuất hiện
Ngay khi Linh Nhi tiến vào sân, phi tần tóc đen – người từng châm chọc cô trước đó – bước ra giữa sân, ánh mắt sắc như dao:
“Ngươi mới đến mà đã dám tham gia sao? Chắc chắn sẽ gây rối cho bản thân thôi.”
Linh Nhi cúi đầu, giọng run run:
“Vâng, em sẽ cố gắng hết sức.”
Một vài phi tần khác thì thầm với nhau, ánh mắt dò xét Linh Nhi. Cô nhận ra ngay rằng, cung điện không phải nơi khoan dung với kẻ yếu. Mỗi bước đi, mỗi cử chỉ đều có thể bị đánh giá, và mỗi sơ suất sẽ khiến cô mất điểm trước Hoàng tử Lạc Dương và các phi tần khác.
Bắt đầu trò chơi
Nữ quan dẫn trò chơi xuất hiện, giọng nghiêm nghị:
“Hôm nay, các ngươi sẽ tham gia trò chơi ‘Bàn tròn chiến thuật’. Đây là trò chơi để kiểm tra trí thông minh, khéo léo, và sự tinh tế trong quan sát. Mỗi bước đi, mỗi lời nói đều cần suy tính.”
Các phi tần xì xào, ánh mắt dò xét nhau. Linh Nhi cúi đầu, tập trung vào bàn tròn. Cô nhận thấy một số phi tần nhanh nhẹn nhưng vội vàng, dễ mắc lỗi; một số khác quá cẩn trọng nhưng chậm chạp. Cô mỉm cười, nhủ thầm: “Mình phải kết hợp tốc độ và sự tinh tế.”
Xử lý cạm bẫy
Ngay khi trò chơi bắt đầu, phi tần tóc đen cố tình di chuyển bàn tròn, tạo tiếng động để khiến Linh Nhi mất tập trung. Nhưng Linh Nhi tinh ý nhận ra, dùng tay giữ vững vật phẩm, đồng thời sắp xếp chính xác. Ánh mắt Hoàng tử Lạc Dương từ xa quan sát, đứng dựa vào cột, ánh mắt sắc bén nhưng lộ vẻ quan tâm kín đáo.
“Ngươi không tệ,” giọng anh vang lên, trầm nhưng vừa đủ để Linh Nhi nghe thấy. Cô đỏ mặt, cúi đầu nhanh, tim rộn ràng.
Các phi tần khác tiếp tục thử thách Linh Nhi: đặt vật phẩm sai vị trí, tạo tiếng động, thậm chí nói lời khiêu khích để làm cô mất bình tĩnh. Linh Nhi tập trung tối đa, vừa khéo léo giải câu đố, vừa giữ vật phẩm ổn định, từng chi tiết nhỏ đều được thực hiện cẩn thận.
Hoàng tử Lạc Dương giúp đỡ tinh tế
Khi một chiếc chén trà gần rơi khỏi bàn, Linh Nhi phản ứng nhanh nhưng vẫn bị rung tay. Ngay lập tức, Hoàng tử Lạc Dương tiến đến gần, giữ chén trà an toàn, giọng trầm:
“Cẩn thận hơn với từng chi tiết nhỏ. Một phi tần tinh tế là người biết dự đoán và xử lý tình huống.”
Linh Nhi đỏ mặt, cúi đầu vâng lời. Trong khoảnh khắc ấy, cô cảm thấy vừa lo sợ vừa hứng khởi. Hoàng tử không chỉ quan sát, mà còn âm thầm dạy cô cách tồn tại trong cung. Ánh mắt anh, lạnh lùng nhưng quan tâm, khiến trái tim Linh Nhi rung động.
Cao trào trò chơi
Buổi trò chơi kéo dài suốt buổi sáng. Các phi tần liên tục đối đầu, ánh mắt sắc như dao, cử chỉ tinh tế nhưng đầy mưu mô. Linh Nhi nhận ra nhiều âm mưu: phi tần cố tình tạo tiếng động, di chuyển vật phẩm, thậm chí nháy mắt ra hiệu cho nhau để gây rối. Cô xử lý nhanh nhẹn, vừa giữ chén trà vững, vừa sắp xếp lại vật phẩm đúng thứ tự.
Một phi tần tóc đen cố tình thách thức:
“Ngươi nghĩ mình có thể đứng vững sao? Chỉ cần một sai lầm nhỏ thôi.”
Linh Nhi mỉm cười, lòng nhắc nhở: không để lời nói người khác làm ảnh hưởng. Cô tập trung cao độ, vừa giải các câu đố logic, vừa quan sát hành động đối thủ. Sự bình tĩnh và nhạy bén giúp cô vượt qua nhiều cạm bẫy mà các phi tần khác không thể.
Hoàng tử biểu lộ sự hài lòng
Khi trò chơi kết thúc, Linh Nhi đứng giữa sân, mồ hôi nhè nhẹ trên trán. Các phi tần xung quanh vừa ngạc nhiên, vừa tò mò, một số lườm cô đầy nghi kỵ. Phi tần tóc đen hận trong lòng nhưng không dám nói gì.
Hoàng tử tiến đến gần Linh Nhi, ánh mắt tinh tế:
“Ngươi đã biết cách đứng vững trong cung. Nhưng chỉ là bước đầu. Những thử thách lớn hơn đang chờ đợi.”
Linh Nhi cúi đầu, tim rộn ràng:
“Vâng, bệ hạ.”
Cô cảm nhận sâu sắc rằng, cung điện không chỉ là nơi quyền lực, mà còn là chiến trường tinh thần, nơi kẻ tinh anh mới tồn tại. Lần đầu tiên, cô thấy sức mạnh bên trong bản thân, quyết tâm mạnh mẽ: không chỉ sống sót, mà còn chứng minh giá trị, đặc biệt dưới ánh mắt Hoàng tử Lạc Dương.
Khoảnh khắc yên bình hiếm hoi
Buổi chiều, Linh Nhi đứng trên ban công nhìn ra hồ sen. Ánh nắng vàng nhạt phản chiếu trên mặt nước, tạo nên cảnh tượng vừa lãng mạn vừa thanh bình. Cô nghĩ về Hoàng tử, về ánh mắt vừa lạnh lùng vừa quan tâm, về thử thách vừa trải qua, và về những phi tần đầy mưu mô.
“Dù khó khăn đến đâu, con sẽ không bỏ cuộc. Con sẽ mạnh mẽ hơn từng ngày,” Linh Nhi thầm nhủ.
Ở xa, Hoàng tử Lạc Dương đứng bên cửa sổ khác, ánh mắt vẫn dõi theo cô. Anh không nhìn Linh Nhi như một phi tần bình thường, mà là một người đặc biệt, thông minh, dũng cảm, biết thích nghi và dần tỏa sáng trong cung đình khắc nghiệt.
Một chương mới của mối quan hệ vừa lạnh lùng, vừa lãng mạn giữa họ đã bắt đầu, mở ra những thử thách và âm mưu phía trước, hứa hẹn nhiều cao trào hơn ở các chương sau.