Bà Xã Tôi Là Hacker

Chương 11: Cơn Bão Lớn


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau đêm điều tra đầy căng thẳng, Tô Dao tạm thời gác lại thân phận Red Fox. Cô quay trở lại làm một cô sinh viên bình thường, nhưng tâm trí thì không ngừng phân tích những thông tin vừa tìm được. K.O Group. Cái tên này trở thành mục tiêu số một của cô. Nhưng K.O là một con quái vật khổng lồ, một tập đoàn đa quốc gia với hệ thống an ninh mạng cực kỳ phức tạp. Tấn công trực diện vào chúng lúc này là quá mạo hiểm và có thể đánh động kẻ thù. Cô cần một cơ hội, một thời điểm hỗn loạn để có thể len lỏi vào bên trong mà không bị phát hiện.

Và cơ hội đó đến nhanh hơn cô tưởng.

Thị trường tài chính Thượng Hải những ngày sau đó bắt đầu có những biến động bất thường. Cổ phiếu của các công ty con thuộc Mặc thị liên tục bị bán tháo một cách có hệ thống, gây ra một sự hoang mang nhẹ trong giới đầu tư. Cùng lúc đó, K.O Group, sau một thời gian im hơi lặng tiếng, bất ngờ công bố sẽ cho ra mắt một dự án trí tuệ nhân tạo mang tính cách mạng có tên "Prometheus", hứa hẹn sẽ thay đổi hoàn toàn ngành công nghệ.

Trong văn phòng chủ tịch, Mặc Cảnh Thâm nhìn vào những con số đang nhảy múa trên màn hình, đôi mắt phượng lạnh lẽo không một chút gợn sóng. Anh biết, kẻ thù của mình đã bắt đầu hành động. Trò bán tháo cổ phiếu chỉ là đòn gió, mục đích chính của chúng là dự án "Thiên Lang" của anh.

"Thiên Lang" là dự án trí tuệ nhân tạo mà Mặc thị đã âm thầm nghiên cứu suốt năm năm qua, là tâm huyết và là tương lai của cả tập đoàn. Nó vượt trội hơn bất cứ thứ gì đang có trên thị trường. Nhưng dữ liệu lõi của nó vẫn đang bị Red Fox khóa lại. Mặc Cảnh Thâm biết K.O đang muốn nhân cơ hội này để tung ra sản phẩm của chúng, đi trước một bước và chiếm lĩnh thị trường.

"Họp toàn bộ ban lãnh đạo và đội ngũ dự án 'Thiên Lang'," anh ra lệnh cho Lãm Phong. "Ngay lập tức."

Cuộc họp diễn ra trong không khí căng thẳng cực độ. Các chuyên gia báo cáo rằng họ vẫn chưa thể phá vỡ được lớp mã hóa của Red Fox. Thời gian không còn nhiều. Nếu K.O ra mắt "Prometheus" trước, mọi công sức của họ sẽ đổ sông đổ bể.

"Chủ tịch," một vị phó tổng lo lắng lên tiếng, "hay là... chúng ta thử liên lạc với Red Fox? Có thể thương lượng bằng tiền..."

"Ngu xuẩn!" Mặc Cảnh Thâm gắt lên, ánh mắt lạnh như dao. "Một người có thể tùy tiện ra vào hệ thống của Lầu Năm Góc mà lại cần mấy đồng tiền của chúng ta sao? Cô ta không cần tiền, cô ta cần một trò chơi. Và bây giờ, chính chúng ta lại là một phần trong trò chơi của cô ta."

Anh đứng dậy, nhìn ra ngoài cửa sổ, bao quát cả thành phố trong tầm mắt. "K.O đã dám tuyên chiến, Mặc thị chúng ta không có lý do gì để lùi bước. Tăng cường phòng thủ hệ thống lên mức cao nhất. Dốc toàn lực phá giải mã hóa. Đồng thời, chuẩn bị cho một cuộc chiến truyền thông. Tôi muốn cả thế giới biết, 'Thiên Lang' mới là tương lai."

Cuộc chiến thương mại chính thức bùng nổ. Hai gã khổng lồ bắt đầu những màn đối đầu nảy lửa trên mọi mặt trận, từ tài chính, công nghệ đến truyền thông.

Nhưng kẻ địch của Mặc Cảnh Thâm còn thâm độc hơn anh tưởng.

Vào một buổi tối định mệnh, khi Mặc Cảnh Thâm vẫn còn đang họp ở công ty, một đòn tấn công mạng tổng lực, chưa từng có tiền lệ, đã nhắm thẳng vào Mặc thị. Đây không phải là một cuộc tấn công thông thường. Nó là một cơn bão thực sự. Hàng triệu luồng dữ liệu rác được đổ vào máy chủ cùng một lúc, gây ra tình trạng quá tải. Cùng lúc đó, một loại virus máy tính tinh vi, có khả năng tự biến đổi, bắt đầu ăn mòn các lớp tường lửa từ bên trong.

Hệ thống phòng thủ "Bức Tường Thép" của Mặc thị, vốn được coi là kiên cố, bắt đầu xuất hiện những vết nứt. Các chuyên gia hàng đầu của họ làm việc đến quên ăn quên ngủ, nhưng cứ vá được một lỗ hổng này, thì một lỗ hổng khác lại xuất hiện. Kẻ tấn công dường như hiểu rất rõ cấu trúc hệ thống của họ.

"Chủ tịch! Không ổn rồi!" Lãm Phong mặt cắt không còn giọt máu, chạy vào phòng họp. "Hệ thống phòng thủ lõi sắp bị xuyên thủng. Mục tiêu của chúng chính là dữ liệu nghiên cứu của dự án 'Thiên Lang'!"

Mặc Cảnh Thâm lao ra khỏi phòng họp, đi thẳng đến trung tâm an ninh mạng. Không khí ở đây căng như dây đàn. Tiếng gõ phím lách cách, tiếng la hét chỉ đạo và những gương mặt đẫm mồ hôi. Anh nhìn vào màn hình lớn, thấy biểu tượng con sói bạc của "Thiên Lang" đang bị những con virus màu đỏ của K.O bao vây, gặm nhấm.

Anh biết, nếu để mất dữ liệu này, Mặc thị sẽ không chỉ thua trong cuộc chiến này. Họ sẽ bị đẩy lùi lại cả một thập kỷ. Lần đầu tiên trong đời, Mặc Cảnh Thâm cảm thấy một sự bất lực. Anh có thể điều khiển thị trường, có thể thao túng lòng người, nhưng trước cơn bão kỹ thuật số này, anh chỉ có thể đứng nhìn.

Trong căn hộ áp mái của mình, Tô Dao cũng đang theo dõi cuộc chiến. Màn hình của cô hiển thị toàn bộ chiến trường mạng. Cô thấy rõ sự hung hãn của K.O và sự chống cự yếu ớt của Mặc thị.

"Ra tay rồi sao?" cô khẽ nhếch mép. "Đúng là một đám vô lại, chỉ biết dùng thủ đoạn bẩn thỉu."

Cô không có ý định giúp Mặc Cảnh Thâm. Cuộc chiến của hai con hổ, cô chỉ là người đứng xem. Nhưng khi thấy những con virus của K.O sắp chạm đến lớp bảo vệ cuối cùng của "Thiên Lang", lớp bảo vệ được mã hóa bởi chính Red Fox, cô khẽ nhíu mày.

"Dùng kỹ thuật rác rưởi của các người mà đòi chạm vào 'khóa' của ta sao? Nằm mơ à?"

Sự tự tôn của một hacker đỉnh cao bị khiêu khích. Cô không thể để cho một tác phẩm của mình bị phá hủy bởi một đám nghiệp dư. Hơn nữa, đây chính là cơ hội vàng mà cô đang chờ đợi. Trong lúc K.O đang dốc toàn lực tấn công Mặc thị, hệ thống phòng thủ của chính chúng chắc chắn sẽ lơ là nhất.

Tô Dao đeo tai nghe vào, ngón tay đặt lên bàn phím. "Mặc Cảnh Thâm, coi như lần này tôi giúp anh một tay. Nhưng món nợ này, tôi sẽ đòi lại cả vốn lẫn lời."

Cơn bão lớn đã đến. Và con cáo đỏ, cuối cùng cũng đã quyết định tham chiến.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!