Sau đêm ở căn hộ của Hùng, mối quan hệ giữa Nguyệt và anh càng trở nên sâu đậm và lén lút hơn. Cả hai chìm đắm trong những đam mê cấm đoán, nhưng cũng không thể rũ bỏ nỗi sợ hãi. Nguyệt cảm thấy mệt mỏi vì phải sống một cuộc đời hai mặt: một cô giáo gương mẫu, nghiêm khắc trên bục giảng, và một người tình nồng cháy trong bóng tối.
Sự thay đổi của Nguyệt, dù tinh tế, vẫn không thoát khỏi ánh mắt của những người xung quanh. Đặc biệt là cô Linh Chi, giáo viên Văn học cùng tổ chuyên môn, một người đã từng tranh suất vào lớp 12A1 với Nguyệt và luôn có thái độ dè chừng.
Linh Chi là người phụ nữ sắc sảo, luôn theo dõi mọi hoạt động của Nguyệt. Bà ta nhận thấy Nguyệt thường xuyên đến trường với vẻ mệt mỏi, thiếu ngủ, nhưng ánh mắt lại lấp lánh một thứ ánh sáng khác lạ. Bà ta cũng để ý Hùng, một học sinh nổi tiếng ngạo mạn, lại luôn bày tỏ sự quan tâm đặc biệt đến Nguyệt.
Một buổi chiều, khi Nguyệt đang ngồi làm việc trong phòng giáo viên, Linh Chi bước đến, ngồi xuống cạnh cô, nở một nụ cười xã giao nhưng ánh mắt đầy vẻ thăm dò.
"Cô Nguyệt dạo này trông rất khác," Linh Chi nói, giọng điệu thân mật bất thường. "Mặt cô rạng rỡ hơn. Chắc cô đang có chuyện vui?"
Nguyệt cảm thấy cảnh giác. "Dạ, không có gì đặc biệt đâu, cô Chi. Chắc do em ngủ đủ giấc thôi ạ."
"Ngủ đủ giấc à?" Linh Chi nhướn mày. "Tôi thấy cô có vẻ hơi thiếu ngủ đấy chứ. Công việc làm cô quá căng thẳng sao? Hay... là chuyện riêng?"
"Em vẫn đang tập trung vào công việc, cô Chi," Nguyệt đáp, cố giữ giọng điềm tĩnh. "Lớp 12A1 cần sự tập trung cao độ của em."
Linh Chi cười khẩy. "À, nói đến 12A1, tôi thấy Hùng, cậu học trò cưng của cô, dạo này cũng khác nhiều. Cậu ta ít nổi loạn hơn, nhưng lại hay lảng vảng quanh đây. Cô có cho cậu ta làm thêm bài tập gì đặc biệt không?"
Nguyệt cảm thấy lồng ngực mình siết lại. "Cậu ấy là học sinh giỏi, cô Chi. Cậu ấy thường xuyên hỏi thêm bài, điều đó là tốt cho cậu ấy."
"Tốt thật," Linh Chi nói, nhìn thẳng vào Nguyệt. "Tôi chỉ hy vọng là 'bài học' mà cô dạy cậu ta chỉ giới hạn trong sách vở. Cô biết đấy, Hùng là con trai của một nhà tài trợ lớn của trường. Nếu có bất kỳ vấn đề gì về đạo đức giáo viên, chuyện sẽ không đơn giản đâu."
Lời cảnh báo nửa đùa nửa thật của Linh Chi khiến Nguyệt cảm thấy lạnh sống lưng. Cô biết Linh Chi đang nghi ngờ.
"Cảm ơn cô đã nhắc nhở," Nguyệt đáp, đứng dậy. "Em xin phép đi photo tài liệu."
Sau cuộc nói chuyện đó, Nguyệt sống trong sự sợ hãi tột độ. Cô yêu cầu Hùng phải giữ khoảng cách tuyệt đối. Trong lớp, Nguyệt thậm chí còn nghiêm khắc hơn với Hùng, tránh mọi giao tiếp bằng mắt. Hùng hiểu và tuân thủ.
Nhưng sự nghi ngờ của Linh Chi không dừng lại. Bà ta bắt đầu theo dõi Nguyệt một cách kín đáo.
Một buổi tối, Nguyệt nói với Hùng rằng cô không thể gặp anh. Cô phải ở lại trường làm thêm giờ.
"Được rồi, em sẽ đợi cô về an toàn," Hùng nhắn tin.
Nguyệt làm việc muộn, và quyết định bắt taxi về. Khi chiếc taxi dừng lại trước cổng, Nguyệt nhận ra có một chiếc xe hơi đen đậu cách đó không xa. Linh Chi đang ngồi trong xe.
Tim Nguyệt đập mạnh. Linh Chi đang theo dõi cô.
Nguyệt vờ như không thấy gì, nhanh chóng bước vào nhà. Nhưng chỉ vài phút sau, điện thoại cô rung lên. Là tin nhắn từ Hùng.
"Anh biết cô đang bị theo dõi. Cô đừng lo lắng. Anh sẽ lo liệu."
Nguyệt nhìn ra cửa sổ, thấy chiếc xe đen của Linh Chi vẫn đậu ở đó. Cảm giác sợ hãi và bất lực bủa vây cô. Cô biết, Hùng đã nhận thấy sự theo dõi và đã cố gắng bảo vệ cô.
Nguyệt nhắn lại cho Hùng: "Anh phải cẩn thận. Chuyện này quá nguy hiểm."
Hùng không đáp lại. Nhưng sáng hôm sau, chiếc xe đen của Linh Chi không còn đậu ở cuối đường nữa.
Trong phòng giáo viên, Linh Chi nhìn Nguyệt với ánh mắt đầy thù địch, nhưng không nói thêm một lời nào. Nguyệt biết, cô và Hùng đã tránh được một tai họa nhỏ, nhưng cuộc chiến thực sự chỉ mới bắt đầu. Áp lực từ đồng nghiệp đang biến Nguyệt thành một con mồi trong chính môi trường làm việc của mình. Cô phải cẩn thận. Mối quan hệ cấm đoán này đang đặt sự nghiệp và danh dự của cô vào rủi ro lớn nhất.
(