bài học của trái tim

Chương 9: CÁM DỖ KHÔNG THỂ CƯỠNG LẠI


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Đêm đó, sau cuộc đối mặt căng thẳng với mẹ Hùng tại nhà hàng, Nguyệt và Hùng đã trở về căn hộ của anh. Không khí nặng trĩu. Nỗi sợ hãi bị phát hiện và sự phản đối của gia đình Hùng đã trở thành một đám mây đen bao phủ mối quan hệ của họ.

Hùng ngồi xuống sofa, kéo Nguyệt vào lòng. "Em xin lỗi, Nguyệt. Anh không ngờ mẹ lại xuất hiện ở đó."

"Không sao đâu, Hùng," Nguyệt nói, nhưng giọng cô có chút run rẩy. "Em biết sẽ có một ngày chúng ta phải đối mặt với điều này. Nhưng anh không nên nói dối mẹ anh về mối quan hệ của chúng ta."

Hùng buông cô ra, nhìn thẳng vào mắt cô. "Anh không nói dối. Anh chỉ muốn mọi thứ diễn ra một cách tự nhiên. Nhưng mẹ anh... bà ấy luôn muốn kiểm soát mọi thứ. Bà ấy sẽ không bao giờ chấp nhận em."

Nguyệt cảm thấy một sự bất lực lớn. "Vậy thì, chúng ta có nên dừng lại không? Trước khi mọi thứ quá muộn?"

"Quá muộn rồi, Nguyệt," Hùng thì thầm, bàn tay anh ta nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt cô. "Từ khoảnh khắc em bước vào lớp, từ khoảnh khắc em nhìn thấy em khóc dưới cơn mưa... mọi thứ đã quá muộn rồi."

Anh ta cúi xuống, hôn lên trán cô, rồi xuống má, rồi lên môi cô. Nụ hôn của Hùng không còn là sự khám phá hay khao khát. Nó là sự xác nhận, là sự khẳng định tình yêu của họ trong một thế giới đầy rẫy sự cấm đoán. Nguyệt đáp lại nụ hôn của anh, tất cả lý trí và sự sợ hãi đều tan biến.

Hùng nhẹ nhàng bế Nguyệt lên, đưa cô vào phòng ngủ. Căn phòng được trang trí đơn giản, nhưng ấm áp và sạch sẽ. Căn phòng đã từng là nơi trú ẩn của một tâm hồn cô đơn, giờ đây lại là nơi chứng kiến sự giao thoa của hai tâm hồn.

"Em có chắc không, Nguyệt?" Hùng hỏi, giọng anh ta rất khàn. Ánh mắt anh ta nhìn cô đầy sự tôn trọng và khao khát. "Anh sẽ không ép buộc em bất cứ điều gì. Nếu em cảm thấy hối hận..."

"Không," Nguyệt ngắt lời. "Em không hối hận. Em muốn được ở bên anh, Hùng. Hoàn toàn."

Hùng không nói thêm. Anh ta từ từ cởi chiếc áo khoác của Nguyệt, rồi đến áo sơ mi. Nguyệt cũng làm tương tự với anh. Ánh mắt họ không rời nhau. Mọi sự ngại ngùng đều tan biến, thay vào đó là sự đồng điệu tuyệt đối.

Hùng nhẹ nhàng đặt Nguyệt xuống giường. Anh ta hôn cô, nụ hôn điên cuồng và đầy đam mê, như thể muốn bù đắp cho tất cả những tháng ngày phải lén lút, kìm nén. Nguyệt đáp lại, bàn tay cô vuốt ve khuôn mặt Hùng, cảm nhận từng đường nét, từng hơi thở của anh.

Anh ta không phải là một cậu bé. Anh ta là một người đàn ông trưởng thành, đầy khao khát và sự dịu dàng. Anh ta biết cách yêu thương, cách chăm sóc. Mọi hành động của anh ta đều khiến Nguyệt cảm thấy an toàn và được trân trọng.

Trong đêm đó, không còn là giáo viên và học trò. Chỉ còn là Linh và Hùng, hai con người đã vượt qua tất cả ranh giới để đến được với nhau.

Sự ân ái nồng cháy và tội lỗi. Nguyệt đã từng nghĩ rằng sự gần gũi này sẽ khiến cô cảm thấy tội lỗi và hối hận. Nhưng không. Nó khiến cô cảm thấy được giải thoát. Cảm thấy được sống một cách trọn vẹn. Cô đã sống một cuộc đời quá lý trí, quá khuôn khổ. Và giờ đây, cô đang lạc lối trong đam mê, trong tình yêu, trong sự tự do mà Hùng đã mang lại cho cô.

Khi đêm dần tàn, Nguyệt nằm gọn trong vòng tay Hùng. Cô khẽ chạm vào khuôn mặt anh, cảm nhận sự bình yên. Anh ta đã ngủ, nhưng vẫn ôm chặt cô. Nguyệt cảm thấy một sự yên bình lớn lao, nhưng cũng là một nỗi sợ hãi lớn.

Cô đã vượt qua giới hạn cuối cùng. Cô đã dấn thân vào một mối quan hệ không thể chấp nhận. Liệu cô có thể sống với nó không? Liệu cô có thể đối mặt với tất cả những lời phán xét, với nguy cơ mất đi sự nghiệp và danh dự không?

Nỗi sợ hãi đó quay lại, mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Nguyệt đứng dậy, mặc lại quần áo. Cô nhìn Hùng, anh ta vẫn ngủ say. Cô hôn nhẹ lên trán anh, rồi lặng lẽ rời đi. Cô cần thời gian, cô cần không gian để đối diện với chính mình.

Khi Nguyệt bước ra khỏi căn hộ, ánh bình minh vừa hé. Cô nhìn lên bầu trời, cảm thấy trống rỗng và tội lỗi. Cô đã có được tình yêu mà cô hằng khao khát. Nhưng liệu cô có thể giữ nó không? Liệu cô có đủ can đảm để chấp nhận tất cả những gì sẽ đến?

Nguyệt biết, cô đã không còn đường lui. Cô đã lạc lối trong đam mê. Và bài học của trái tim này... sẽ là bài học đau đớn nhất trong cuộc đời c


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×