Vài ngày sau, Uyển My mạnh dạn gọi điện cho Đăng Khôi, ngỏ ý muốn mời anh một bữa tối để cảm ơn sự giúp đỡ của anh tại buổi tiệc. Đăng Khôi lịch sự nhận lời.
Họ gặp nhau tại một nhà hàng Pháp sang trọng nhưng ấm cúng. Uyển My vẫn giữ vẻ ngoài thanh lịch và có phần rụt rè. Cô không cố gắng tạo ra những cuộc trò chuyện quá riêng tư hay thân mật, mà chỉ tập trung vào việc thể hiện sự ngưỡng mộ đối với tài năng và sự nghiệp của Đăng Khôi.
Trong bữa tối, Uyển My khéo léo đề cập đến vụ tranh chấp thừa kế "khó khăn" mà cô đang gặp phải. Cô kể về những thủ đoạn tinh vi của những người họ hàng giàu có, về sự bất lực của một sinh viên luật mới ra trường như cô. Đôi mắt cô lại rơm rớm nước mắt khi nhắc đến người cha quá cố, khiến Đăng Khôi không khỏi mủi lòng.
"Tôi rất muốn giúp cô," Đăng Khôi nói sau khi nghe Uyển My kể xong. "Cô có mang theo những giấy tờ liên quan đến vụ việc không? Tôi có thể xem qua và cho cô một vài lời khuyên."
Uyển My nhanh chóng lấy ra một tập hồ sơ đã được chuẩn bị kỹ lưỡng. Những giấy tờ này đều là giả mạo, nhưng được làm một cách vô cùng tinh vi, không có bất kỳ sơ hở nào.
Đăng Khôi cẩn thận xem xét từng trang tài liệu. Anh ta đặt ra một vài câu hỏi chuyên môn, và Uyển My đã trả lời một cách trôi chảy, tự tin, như thể cô thực sự là người trong cuộc.
Sau khi xem xong, Đăng Khôi khẽ gật đầu: "Vụ việc này quả thực khá phức tạp. Những người họ hàng của cô đã lợi dụng sự thiếu hiểu biết về pháp luật của cô để chiếm đoạt tài sản. Nếu cô đồng ý, tôi sẽ nhận vụ này và giúp cô đòi lại công bằng."
"Thật... thật sao ạ?" Uyển My tỏ ra vô cùng bất ngờ và mừng rỡ. "Anh... anh thật sự muốn giúp em sao? Em không biết phải nói gì để cảm ơn anh nữa..."
"Cô không cần phải cảm ơn," Đăng Khôi mỉm cười. "Đây là trách nhiệm của một luật sư. Tôi không thể làm ngơ trước những bất công."
Uyển My cúi đầu, giấu đi nụ cười đắc thắng đang nở trên môi. Cô đã thành công bước thứ hai trong kế hoạch của mình. Đăng Khôi không chỉ tin tưởng cô, mà còn chủ động nhận lời giúp đỡ cô trong "vụ kiện" giả mạo này. Điều đó có nghĩa là họ sẽ có nhiều thời gian để tiếp xúc và làm việc cùng nhau hơn.
Những buổi gặp gỡ tại văn phòng luật của Đăng Khôi trở thành cơ hội để Uyển My dần dần thâm nhập vào cuộc sống của anh. Cô luôn đến đúng giờ, chuẩn bị tài liệu đầy đủ, và thể hiện sự kính trọng, ngưỡng mộ đối với Đăng Khôi. Cô còn khéo léo quan tâm đến những chi tiết nhỏ nhặt trong cuộc sống của anh, như việc nhớ sở thích cà phê của anh hay chuẩn bị những món ăn nhẹ vào buổi chiều.
Sự tận tâm và chu đáo của Uyển My dần dần khiến Đăng Khôi cảm thấy thoải mái và tin tưởng khi ở bên cô. Anh bắt đầu chia sẻ với cô nhiều hơn về công việc, về những áp lực mà anh đang phải đối mặt, và cả những nỗi buồn sâu kín trong cuộc sống hôn nhân tưởng chừng như hoàn hảo của mình.
Uyển My lắng nghe anh một cách chăm chú, đưa ra những lời khuyên chân thành (đương nhiên là theo hướng có lợi cho kế hoạch của cô). Cô trở thành người duy nhất mà Đăng Khôi cảm thấy có thể trút bầu tâm sự, một người "tri kỷ" mà anh không thể tìm thấy ở người vợ bận rộn và mạnh mẽ của mình.
Lớp vỏ bọc "thiên thần" của Uyển My ngày càng trở nên hoàn hảo, che giấu đi trái tim đầy toan tính và mục đích đen tối của cô. Đăng Khôi, lúc này, đã hoàn toàn rơi vào chiếc bẫy tình được giăng sẵn, mà không hề hay biết.