Tiếng bíp... bíp... bíp... đều đặn của máy móc là âm thanh đầu tiên Lam cảm nhận được. Cô cố gắng mở mắt, và một ánh sáng trắng chói lòa tấn công thị giác của cô. Mùi sát trùng lạnh lẽo khiến cô nhận ra mình đang ở trong bệnh viện.
Cô là ai?
Một người phụ nữ lớn tuổi, với đôi mắt lo lắng, cúi xuống. "Con tỉnh rồi, Lam. Cảm ơn trời đất."
"Bà là...?" Lam hỏi, giọng cô yếu ớt. Cô cảm thấy một khoảng trống lạnh lẽo trong đầu, nơi đáng lẽ ra phải chứa đựng ký ức.
Bà ta giới thiệu mình là dì ruột, Bà Khuê. Bà giải thích rằng Lam là người thừa kế duy nhất của tập đoàn tài chính khổng lồ Bạch Gia, và cô vừa tỉnh dậy sau một vụ tai nạn xe hơi kinh hoàng. Vụ tai nạn không làm tổn thương thể xác, nhưng đã xóa sạch hoàn toàn ký ức của cô. Lam mắc chứng mất trí nhớ hoàn toàn (amnesia).
"Con là Lam. Con là người duy nhất nắm giữ đế chế này," Bà Khuê nói, giọng bà đầy sự nghiêm trọng. "Nhưng con đang gặp nguy hiểm. Có ai đó đã muốn giết con."
Lam nhìn vào tấm gương nhỏ. Cô thấy một khuôn mặt xinh đẹp, sắc sảo, nhưng hoàn toàn xa lạ. Cô là một Nàng Công Chúa Mất Trí, được bao bọc trong sự giàu có và một âm mưu giết người.
Sau khi xuất viện, Lam được đưa đến một căn biệt thự nguy nga, nơi mọi thứ đều xa hoa, lộng lẫy, nhưng lạnh lẽo. Cô bị giám sát 24/7. Bà Khuê, người trông có vẻ quan tâm, lại đối xử với cô bằng một sự nghiêm khắc xa cách.
Mọi hoạt động của Lam đều bị hạn chế. Cô không được phép ra ngoài một mình, không được phép gặp bất kỳ ai mà không có sự đồng ý của gia đình. Lam cảm thấy mình không phải là người thừa kế, mà là một con tin bị giam cầm trong chính lâu đài của mình.
Lam biết có điều gì đó không ổn. Cô quan sát mọi người xung quanh. Dì Khuê tỏ ra quá lo lắng; các nhân viên thì quá sợ hãi. Cô cảm thấy quá khứ của mình đang ẩn chứa một bí mật đen tối mà cô không thể chạm tới.
Vào một buổi tối, Lam đang cố gắng mở khóa một ngăn kéo bàn làm việc cũ của mình, hy vọng tìm thấy một manh mối. Đúng lúc đó, cánh cửa phòng mở ra.
Một người đàn ông cao lớn, với thân hình được rèn luyện hoàn hảo và ánh mắt lạnh lùng, bước vào. Anh ta mặc bộ đồ vest màu đen, toát ra một sự nguy hiểm và quyền lực không thể phủ nhận.
"Cô đang làm gì vậy, Lam?" anh ta hỏi, giọng anh ta trầm và dứt khoát.
Bà Khuê bước theo sau, vội vã. "Lam, đây là Quân. Cậu ấy là người sẽ bảo vệ con từ bây giờ. Cậu ấy là vệ sĩ, quản lý, và là người duy nhất con được phép tin tưởng."
Lam nhìn Quân. Anh ta không giống vệ sĩ bình thường. Ánh mắt anh ta không chứa đựng sự phục tùng, mà là sự dò xét, gần như là sự thù địch. Lam cảm thấy một sự căng thẳng kỳ lạ giữa họ, một cảm giác quen thuộc đến rợn người.
"Cô nên nhớ," Quân nói, tiến lại gần Lam, ánh mắt anh ta không rời khỏi cô. "Tôi không làm việc cho cô. Tôi làm việc cho sự an toàn của Tập đoàn Bạch Gia. Và tôi sẽ đảm bảo rằng cô tuân thủ mọi quy tắc."
Lam biết rằng sự xuất hiện của Quân không phải là sự giải thoát. Anh ta là một sự giam cầm mới, với một bí mật lớn hơn cả sự mất trí nhớ của cô.