Với sự thật đã được phơi bày, Lam và Quân bắt đầu một cuộc hợp tác mới. Cuốn nhật ký của Lam, cùng với những thông tin mà Quân đã thu thập được từ trước, trở thành bản đồ dẫn đường cho cuộc Truy Tìm Dấu Vết của họ. Lam không còn là một bệnh nhân mất trí nhớ; cô đã trở thành một nhà điều tra.
Họ làm việc trong phòng làm việc riêng của Quân, nơi được bảo mật tuyệt đối. Quân bắt đầu đưa ra những dữ liệu mà anh ta đã lén thu thập từ hệ thống của Bạch Gia trước khi Lam tỉnh lại. Đó là những bản ghi âm điện thoại, các email được mã hóa và những tài liệu kinh doanh đã bị xóa.
"Trong những tháng trước vụ tai nạn, cô đã liên lạc thường xuyên với một đối tác kinh doanh tên là Minh," Quân nói, chỉ vào một biểu đồ. "Anh ta là người mà cha cô rất tin tưởng. Anh ta là người đầu tiên tiếp cận cô sau vụ tai nạn."
Lam cảm thấy một sự quen thuộc kỳ lạ với cái tên "Minh". Cô nhớ lại một đoạn trong cuốn nhật ký, nơi cô đã viết về việc Minh đã giúp đỡ cô trong việc tìm kiếm bằng chứng, nhưng lại có một sự khác lạ trong hành động của anh ta.
"Anh ta đến thăm tôi ở bệnh viện, và anh ta đã nói rằng mọi chuyện là tai nạn, rằng không có kẻ thù nào cả," Lam nói. "Anh ta đã cố gắng thuyết phục tôi rằng tôi đang ảo tưởng."
Quân gật đầu. "Đúng vậy. Anh ta đã ở đó ngay từ đầu. Anh ta cũng là người đã đề nghị tôi trở thành vệ sĩ của cô."
Lam cảm thấy một sự rùng mình lạnh lẽo. Kẻ muốn giết cô lại là người đã đề nghị thuê người bảo vệ cô.
"Vậy ra, anh ta muốn kiểm soát tôi. Anh ta muốn giữ tôi ở gần, để anh ta có thể theo dõi và kết thúc việc này," Lam suy luận. "Anh ta là người đã cài bẫy cha anh, Quân. Anh ta đã lợi dụng lòng tin của cha tôi."
Quân tiếp tục phân tích. "Và đây là bằng chứng. Sau cái chết của cha tôi, một phần lớn tài sản của ông đã được chuyển sang một công ty con ở nước ngoài. Công ty này được thành lập bởi một người phụ nữ tên là Thảo."
Lam nhìn vào tấm ảnh của Thảo. Cô nhận ra cô ta. "Thảo là thư ký của Minh. Cô ta là người mà Minh tin tưởng."
Những mảnh ghép bắt đầu khớp vào nhau. Minh và Thảo đã tạo ra một mạng lưới phức tạp để ăn cắp tài sản của các đối tác, và giờ đây, họ đang cố gắng giết Lam để che giấu tội ác. Lam nhận ra kẻ muốn hại cô là người cô đã từng tin tưởng.
Quân đưa cho Lam một chiếc máy tính xách tay cũ. "Đây là chiếc máy tính của cô. Tôi đã thu hồi nó từ vụ tai nạn. Toàn bộ dữ liệu đã bị xóa. Cô có thể giải mã nó không?"
Lam chạm vào chiếc máy tính. Một ký ức thoáng qua chạy qua đầu cô. Cô nhớ lại cách cô đã giấu một đoạn mã trong chính hệ thống điều hành của máy tính.
"Tôi đã tạo ra một lớp bảo vệ ẩn," Lam nói. "Tôi đã giấu dữ liệu trong một thư mục bị ẩn trong chính hệ thống. Tôi nghĩ tôi có thể giải mã nó."
Họ làm việc cùng nhau suốt đêm. Lam giải mã từng lớp bảo vệ, sử dụng những mật khẩu mà chỉ cô biết. Quân thì giúp cô bằng cách cung cấp thông tin kỹ thuật và bảo mật cần thiết.
Khi màn hình hiện lên một thư mục ẩn, Lam và Quân nhìn nhau. Bên trong là hàng loạt bằng chứng. Đó là các bản ghi âm cuộc gọi giữa Minh và Thảo, nơi họ thảo luận về việc dàn dựng vụ tai nạn xe hơi, về kế hoạch làm hại Lam và gia đình cô.
"Chúng ta có bằng chứng," Lam nói, giọng cô run rẩy. "Minh và Thảo. Chúng ta đã tìm thấy chúng."
Quân nhìn cô, ánh mắt anh ta không giấu được sự tôn trọng và ngưỡng mộ. "Cô đã làm được điều đó, Lam. Cô đã lấy lại được trí thông minh của mình. Cô không phải là người mất trí nhớ. Cô là người thừa kế mà họ đã đánh giá thấp."
Lam nhận ra rằng, chỉ khi cô và Quân cùng nhau, họ mới có thể đánh bại kẻ thù. Truy Tìm Dấu Vết đã thành công, và giờ đây, họ phải đối mặt với kẻ thù của cả hai.