bạn thân ngày ấy

Chương 4: Khi Trái Tim Nhận Ra


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Hè vừa tàn, mùa tựu trường năm nay mang đến nhiều thay đổi. An Nhiên và Minh Quân vẫn gặp nhau mỗi cuối tuần, nhưng những bận rộn của học tập và dự án cá nhân dần khiến thời gian bên nhau ít đi. Cô cảm nhận rõ ràng khoảng cách ngày càng lớn, lòng bâng khuâng mỗi khi nghĩ đến cậu bạn thân từ thuở nhỏ.

Một buổi chiều thứ Bảy, An Nhiên nhận được cuộc gọi từ nhà Minh Quân:

"An Nhiên, cậu có rảnh không? Có chuyện quan trọng muốn nhờ cậu."

Cô tò mò, vội vàng đi đến nhà cậu. Khi bước vào sân, An Nhiên thấy Minh Quân đang đứng đó, ánh mắt nặng nề khác hẳn nụ cười tinh nghịch thường ngày.

“Có chuyện gì vậy?” cô hỏi, cảm giác hồi hộp len lỏi.

“Cậu biết không… bố mẹ tớ sắp đi công tác xa, và tớ phải ở nhà một mình một thời gian. Cậu có thể… qua nhà tớ cùng tớ vài ngày không?” Minh Quân hỏi, giọng nghiêm trọng nhưng khẽ run run.

An Nhiên hơi ngạc nhiên, nhưng cảm thấy trái tim mình nhói lên. Dù biết là việc bình thường, nhưng trong lòng cô, cảm giác “Minh Quân cần cô” làm cô bối rối. Cô gật đầu:

“Được, tớ sẽ qua.”

Vài ngày tiếp theo, An Nhiên qua nhà Minh Quân, cùng cậu ăn cơm, làm bài tập, và chăm sóc cho cậu khi ốm nhẹ. Những khoảnh khắc gần gũi khiến cô nhận ra trái tim mình đang rung động mãnh liệt: cô lo lắng cho cậu, quan tâm từng chi tiết nhỏ, từng cử chỉ, từng ánh mắt.

Một buổi tối, khi hai người cùng ngồi trên sân thượng nhà Minh Quân, nhìn xuống phố vắng, ánh đèn vàng nhè nhẹ phản chiếu lên đôi mắt An Nhiên, Minh Quân thở dài:

“An Nhiên… tớ biết chúng ta là bạn thân từ bé, nhưng… tớ không thể giấu nữa. Tớ… tớ thích cậu, từ lâu lắm rồi.”

Trái tim An Nhiên đập mạnh, cô lặng im, cảm giác trong ngực như vừa bùng nổ vừa ấm áp. Cô nhìn Minh Quân, từng cử chỉ, ánh mắt, nụ cười – tất cả những năm tháng bên nhau – bỗng hiện ra trong tâm trí cô.

Cô nhớ những lần cậu bảo vệ mình dưới mưa, những ngày cậu nhắn tin động viên khi cô căng thẳng, những lúc cậu cười nhìn cô mà lòng cô rộn ràng… Tất cả đều nói lên một điều: cô cũng yêu Minh Quân từ lâu, nhưng chưa bao giờ dám thừa nhận.

Cô nắm lấy tay Minh Quân, lòng tràn đầy xúc động:

“Cậu… tớ cũng… cũng thích cậu từ lâu rồi.”

Minh Quân mỉm cười, nhẹ nhàng kéo cô vào lòng. Cảm giác ấm áp, an toàn, như thể tất cả những năm tháng tuổi thơ, tất cả những rung động thầm lặng, giờ đây đều tìm thấy nhau.

Tối hôm đó, hai người ngồi trên sân thượng, chia sẻ những cảm xúc giấu kín bấy lâu. Họ kể về những ngày thơ bé, về những kỷ niệm không thể quên, về những nỗi lo sợ khi phải lớn lên và đối diện với sự thay đổi. Nhưng trên tất cả, họ cảm nhận được rằng tình yêu này, xuất phát từ tình bạn trong sáng, bền bỉ theo năm tháng, sẽ trở thành một điều gì đó đặc biệt và thiêng liêng.

Ngày hôm sau, khi cùng nhau đi dạo trong công viên, An Nhiên nhận ra những điều nhỏ nhặt xung quanh cũng trở nên ý nghĩa hơn. Cái cây nơi hai đứa từng chơi trò “trốn tìm”, con đường lát đá nơi họ từng chạy đua, bức tường sơn cũ nơi họ từng vẽ những hình nguệch ngoạc… tất cả đều như chứng nhân cho tình cảm dần chớm nở, từ bạn bè thành tình yêu.

Minh Quân nhìn An Nhiên, nắm lấy tay cô, giọng trầm ấm:

“An Nhiên à… tớ không biết tương lai sẽ ra sao, nhưng tớ biết một điều: tớ muốn đi cùng cậu, từ những ngày thơ bé đến mọi ngày sắp tới.”

An Nhiên mỉm cười, cảm giác hạnh phúc tràn ngập. Cô biết, dù có thử thách nào phía trước, dù có khoảng cách hay khó khăn, họ đã tìm thấy nhau. Tình bạn từ thuở nhỏ, giờ đã trở thành tình yêu, ngọt ngào và ấm áp hơn bao giờ hết.

Những ngày tiếp theo, cả hai cùng nhau lên kế hoạch cho mùa hè, cho những ngày cuối tuần, cho những khoảnh khắc bình dị nhưng tràn đầy hạnh phúc. Họ vẫn là bạn thân, vẫn giữ những kỷ niệm trong sáng của tuổi thơ, nhưng giờ đây, mỗi cái nắm tay, mỗi nụ cười, mỗi ánh mắt đều chứa đựng tình yêu sâu sắc.

Và từ những ngày đó, An Nhiên nhận ra một điều quan trọng: tình cảm chân thành, xuất phát từ trái tim và trưởng thành cùng thời gian, sẽ luôn tìm thấy con đường để trở thành điều gì đó đẹp đẽ và bền vững.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×