Sáng sớm, ánh nắng len lỏi qua những tấm kính cao vút của tòa nhà tập đoàn, chiếu xuống hành lang sáng loáng. Linh cầm hồ sơ trên tay, bước chân hơi gấp, tim đập nhanh. Đây là ngày đầu tiên cô làm trợ lý cho một trong những CEO quyền lực nhất thành phố – một người nổi tiếng băng lãnh, lạnh lùng và… khó gần.
Cô dừng trước cửa phòng làm việc, hít một hơi sâu, cố trấn tĩnh. “Chỉ là buổi gặp gỡ đầu tiên thôi mà… không sao, mình có thể làm được.”
Nhấn chuông, cánh cửa mở ra. Một phòng làm việc rộng lớn, tối giản nhưng sang trọng, ánh mắt Linh không khỏi dừng lại trên vị tổng tài đang ngồi trước bàn. Anh mặc vest đen, cổ áo thẳng tắp, ánh mắt sắc lạnh như dao cắt qua không khí. Mọi nhân viên trong văn phòng đều cúi đầu khi đi qua, không ai dám chạm ánh mắt anh.
Nam chính – Nguyên Tường – ngẩng đầu, nhìn Linh. Ánh mắt anh dừng lại vài giây, lạnh lùng, như đang soi xét từng chi tiết trên người cô. “Cô là trợ lý mới?” Giọng anh trầm, nhưng sắc bén, khiến Linh cảm giác như tim mình bị bóp nhẹ.
“V-vâng… Em là Linh ạ.” Cô cúi đầu, giọng hơi run.
Nguyên Tường nhíu mày, bước ra khỏi bàn, tiến về phía cô. Mỗi bước chân của anh đều đầy uy quyền, khiến Linh không khỏi chùn bước. Anh dừng trước mặt cô, ánh mắt dán chặt, giọng lạnh lùng: “Hãy nhớ, công việc ở đây không phải trò chơi. Mọi sai sót, mọi lơ là đều… không được tha thứ.”
Linh gật đầu, cố gắng giữ bình tĩnh. “Em hiểu ạ.”
Một nụ cười mỉa mai thoáng qua trên môi anh, nhưng chỉ kịp nháy mắt. “Hiểu thôi chưa đủ. Tôi cần thấy cô chứng minh.” Anh bước lại bàn, vỗ nhẹ vào một tập hồ sơ: “Bắt đầu với việc này. Hôm nay tôi sẽ theo dõi sát sao.”
Cô cầm hồ sơ, cảm giác áp lực dồn lên vai. Linh từng làm việc chăm chỉ, nhưng cách kiểm soát mọi thứ của Nguyên Tường khiến cô vừa căng thẳng vừa tò mò. Trong lòng, cô nghĩ: Người đàn ông này… sao lạnh lùng và kiêu ngạo đến vậy?
Buổi sáng trôi qua trong im lặng căng thẳng. Nguyên Tường liên tục đưa ra những yêu cầu bất ngờ, thử thách sự nhạy bén và quyết đoán của Linh. Mỗi lần cô hơi chậm trễ, anh chỉ nhếch mép, ánh mắt sắc lạnh: “Chậm một giây, hậu quả cũng là chuyện thật.”
Linh cố gắng tập trung, nhưng tim cô liên tục đập mạnh. Cô nhận ra mình vừa muốn tránh xa, vừa tò mò về con người thực sự phía sau ánh mắt băng lãnh ấy.
Đến giờ nghỉ trưa, cô ra ngoài, hít một hơi dài, thầm nghĩ: Anh ta… thật sự không giống bất cứ người nào em từng gặp. Sao anh ta lại khiến tim em vừa sợ vừa rung động như thế này?
Chiều đến, thử thách thứ hai bắt đầu. Nguyên Tường gọi cô vào phòng họp, đặt trước mặt cô một dự án quan trọng. “Hoàn thành xong trong ba ngày. Tôi muốn thấy kết quả chính xác, không một lỗi nhỏ.”
Linh nhìn hồ sơ, mắt cô ánh lên quyết tâm: “Em sẽ cố gắng ạ.”
Anh bước đến gần, giọng trầm lạnh: “Cô có biết tại sao tôi chọn cô không?” Linh lắc đầu. Anh nhếch môi, ánh mắt sắc bén: “Vì tôi muốn xem cô có đủ can đảm và sự kiên cường để tồn tại ở đây. Đừng làm tôi thất vọng.”
Cô cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, nhưng đồng thời một niềm quyết tâm cháy lên: Mình sẽ không để anh ta thấy mình yếu đuối.
Ngày đầu tiên kết thúc trong im lặng và căng thẳng. Linh về nhà, ngồi một mình trong căn phòng nhỏ, suy nghĩ về Nguyên Tường. Cô vừa sợ vừa tò mò, và không thể phủ nhận cảm giác trái tim mình bị cuốn hút một cách lạ thường.
Trong khi đó, Nguyên Tường ngồi trong văn phòng trống, ánh mắt nhìn ra cửa sổ, giọng thầm thì: “Cô ấy… khác những người khác. Lạnh lùng hay mạnh mẽ, đều khiến tôi không thể rời mắt.”
Chương 1 kết thúc, mở ra mối quan hệ ngược tâm – ngược tình giữa trợ lý mạnh mẽ và tổng tài băng lãnh, vừa “tra” tinh tế, vừa mở đầu cho căng thẳng, thử thách, và tình cảm lãng mạn kéo dài các chương tiếp theo.