băng lãnh tổng tài, trái tim vụn nát

Chương 4: Thử thách đầu tiên


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày thứ ba tại tập đoàn mở ra trong một không khí khác hẳn. Ánh nắng chiếu rọi qua cửa kính, nhưng trong văn phòng, bầu không khí dường như đặc quánh, nặng nề, như thể từng bước chân đều phải cân nhắc. Linh bước vào, tay cầm hồ sơ, lòng rộn ràng pha chút lo lắng. Sau hai ngày đầu tiên, cô hiểu rõ rằng Nguyên Tường không chỉ là một CEO băng lãnh mà còn là một “người thầy” khắt khe theo cách riêng của anh.

Ngay khi cô vừa mở cửa, ánh mắt Nguyên Tường dán vào cô như dao cắt. Anh đứng thẳng, dáng vẻ quyền lực, giọng lạnh lùng: “Cô biết hôm nay sẽ khác chứ?”

Linh nhướn mày, cố tỏ ra tự tin: “Em… sẽ cố gắng ạ.”

Một nụ cười mỉa mai thoáng qua trên môi anh, nhưng chỉ đủ để cô cảm nhận được sự tinh vi trong cách “tra” của anh. Anh đưa cho cô một tập hồ sơ dày đặc các dự án chưa hoàn thiện, các báo cáo tài chính, và các chi tiết pháp lý phức tạp. “Hôm nay tôi sẽ thử cô bằng toàn bộ khả năng, không bỏ sót một chi tiết.”

Linh hít một hơi sâu, cảm giác áp lực đè nặng lên vai. Cô nhìn từng trang hồ sơ, cố gắng không để tim đập loạn nhịp. Mình phải chứng minh, không thể để anh ta thấy mình yếu đuối.

Buổi sáng trôi qua trong căng thẳng tột độ. Mỗi lần cô trình bày một chi tiết, Nguyên Tường đều gật đầu nhẹ, sau đó lại đưa ra những câu hỏi bất ngờ, sắc bén, buộc Linh phải phản ứng nhanh. Mọi cử chỉ, ánh mắt, lời nói đều như kiểm soát cô, thử thách sự tự tin, nhạy bén và lòng kiên cường.

Đến giờ trưa, Linh bước ra hành lang, hít thở không khí. Cô nhận ra mình vừa căng thẳng vừa tò mò về con người thực sự của anh. Nguyên Tường không chỉ là kẻ lạnh lùng, anh còn tinh tế, biết cách kiểm soát tình hình và quan sát phản ứng của cô một cách chi tiết.

Chiều đến, thử thách thực sự bắt đầu. Nguyên Tường gọi cô vào phòng họp, nơi các quản lý cao cấp đang chờ. “Hôm nay, tôi giao cho cô một dự án quan trọng. Trình bày trước hội đồng, đồng thời giải quyết các câu hỏi khó. Tôi muốn xem cô phản ứng ra sao khi đối mặt áp lực.”

Linh bước vào, nhìn quanh phòng họp, tim đập nhanh. Cô cảm nhận ánh mắt sắc lạnh của Nguyên Tường dán lên mình, vừa thách thức vừa quan sát. Khi cô mở lời trình bày, anh liên tục ngắt lời, đưa ra những câu hỏi hóc búa và những lời mỉa mai tinh tế. Mỗi câu nói đều như thử thách sự tự tin của cô.

Nhưng lần này, Linh quyết định không cúi đầu. Cô đáp trả một cách dứt khoát, đồng thời giữ thái độ điềm tĩnh: “Anh Tường, theo quan điểm của em, phương án này sẽ tối ưu hơn, vì…”

Cả phòng họp im lặng. Nguyên Tường nhíu mày, ánh mắt sắc lạnh nhưng thoáng chút ngạc nhiên. Lần đầu tiên, anh phải suy nghĩ trước phản kháng của cô. Nụ cười mỉa mai hiện lên trên môi anh: “Không tệ… nhưng cô vẫn còn phải chứng minh nhiều điều.”

Sau buổi họp, Linh trở về bàn làm việc, vừa căng thẳng vừa nhẹ nhõm. Cô nhận ra phản kháng không phải để thắng anh, mà là để thể hiện bản thân, chứng minh rằng mình không dễ bị khuất phục.

Buổi chiều tiếp tục với những thử thách khác: giải quyết các tình huống giả định, phân tích dữ liệu, đối phó với yêu cầu bất ngờ từ các phòng ban khác. Nguyên Tường liên tục theo dõi, “tra” cô bằng ánh mắt, giọng điệu và những câu hỏi khéo léo, khiến Linh vừa căng thẳng vừa thích thú.

Đến cuối ngày, Linh rời văn phòng, ánh nắng chiều chiếu lên mái tóc, cô thở dài. Trái tim cô vừa mệt mỏi vừa rộn ràng. Người đàn ông này thật sự khiến mình không thể rời mắt. Ánh mắt lạnh lùng, cách cư xử khó gần… nhưng sao lại khiến tim mình vừa đau vừa rung động…

Trong khi đó, Nguyên Tường đứng lại trong văn phòng, nhìn ra cửa sổ, ánh mắt trầm lặng: “Cô ấy… dám phản kháng với tôi. Kiên cường, mạnh mẽ… Tôi không thể rời mắt.”

Ngày thứ tư chuẩn bị mở ra những thử thách gay cấn hơn, nơi Linh sẽ phải đối diện với tình huống khó khăn hơn, đồng thời mối quan hệ giữa cô và Nguyên Tường sẽ tiến triển theo hướng ngược tâm – ngược tình, đầy kịch tính và lôi cuốn độc giả tiếp tục.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×