Sáng hôm đó, ánh nắng len qua cửa sổ văn phòng, chiếu lên những tấm kính cao vút của tòa nhà tập đoàn. Linh bước vào phòng làm việc, tay cầm hồ sơ, lòng rộn ràng nhưng không kém phần căng thẳng. Sau hai ngày làm việc với Nguyên Tường – vị tổng tài băng lãnh nổi tiếng với ánh mắt sắc lạnh và cách kiểm soát mọi thứ như trò chơi – cô nhận ra rằng hôm nay sẽ là một ngày khác.
Ngay khi vừa bước chân vào văn phòng, ánh mắt Nguyên Tường lập tức dán vào cô. Anh đứng thẳng, gương mặt lạnh lùng nhưng không giấu được sự quan sát tỉ mỉ.
“Cô lại đến sớm. Tốt.” Giọng anh trầm lạnh, từng từ vang lên như lưỡi dao cắt qua không khí. Linh cảm thấy tim mình đập mạnh nhưng cố gắng bình tĩnh.
“Em… cảm ơn anh ạ.” Cô cúi đầu nhẹ, giọng run run.
Nguyên Tường nhếch môi, ánh mắt sắc bén quét qua từng chi tiết trên người cô, như đang dò xét từng cử chỉ. Anh bước đến bàn làm việc, đặt tay lên hồ sơ: “Hôm nay tôi có một thử thách đặc biệt cho cô. Tôi muốn xem cô có đủ can đảm và sự nhạy bén để phản ứng trong tình huống bất ngờ hay không.”
Linh hít một hơi dài, cảm giác áp lực đè lên vai. “Em sẵn sàng ạ.”
Nguyên Tường nhếch môi, đưa cho cô một bản hợp đồng chưa từng có, một dự án quan trọng mà bất cứ ai cũng cảm thấy e dè. “Hoàn thành xong bản hợp đồng này, và trình bày chi tiết trước 3 giờ chiều. Tôi sẽ quan sát từng chi tiết, không một sai sót nào được phép xảy ra.”
Linh gật đầu, mắt ánh lên quyết tâm. Cô cẩn thận nghiên cứu từng chi tiết, sắp xếp hợp đồng theo thứ tự logic, đồng thời chuẩn bị các phương án phòng ngừa lỗi. Trong lòng cô tự nhủ: Mình sẽ không để anh thấy mình yếu đuối.
Buổi sáng trôi qua trong căng thẳng. Nguyên Tường liên tục đưa ra các câu hỏi bất ngờ, ánh mắt sắc lạnh dán chặt vào cô, khiến Linh cảm giác như đang chịu sự giám sát từng giây.
Đến giờ trưa, khi mọi nhân viên nghỉ ngơi, Linh vẫn ngồi làm việc. Một tiếng gõ nhẹ trên cửa khiến cô giật mình. Nguyên Tường bước vào, ánh mắt vẫn lạnh như băng, nhưng giọng anh lại có chút khác thường: “Cô có biết tại sao tôi chọn cô làm trợ lý không không?”
Linh lắc đầu, vừa sợ vừa tò mò.
“Bởi vì tôi muốn xem cô có dám đứng lên phản kháng khi bị kiểm soát hay không. Tôi thích người không chỉ nghe lời, mà còn biết tự quyết định.” Anh dừng lại, ánh mắt dừng trên cô lâu hơn bình thường. “Hôm nay là lúc tôi kiểm tra điều đó.”
Cô hít một hơi dài, tim đập mạnh. Lần đầu tiên, cô cảm thấy vừa sợ vừa hứng thú. Cô không muốn cúi đầu dễ dàng, và quyết định: Mình sẽ phản kháng lần đầu.
Chiều đến, Nguyên Tường yêu cầu cô trình bày hợp đồng trước một nhóm quản lý cao cấp. Linh bước vào phòng họp, lòng rộn ràng. Khi cô mở lời, Nguyên Tường liên tục ngắt lời, đưa ra những câu hỏi hóc búa và những lời mỉa mai tinh tế. Mỗi câu nói đều như thử thách sự tự tin của cô, và Linh cảm nhận được áp lực như những viên đá đè lên tim.
Nhưng thay vì cúi đầu, cô hít một hơi dài, nhìn thẳng vào ánh mắt anh, và trả lời một cách dứt khoát: “Anh Tường, tôi hiểu yêu cầu, nhưng theo quan điểm của tôi, phương án này sẽ hợp lý hơn…”
Cả phòng họp im lặng. Nguyên Tường đứng thẳng, ánh mắt sắc như dao, nhưng không nói gì trong giây lát. Linh cảm nhận được sự bối rối hiếm hoi trong ánh mắt băng lãnh của anh – lần đầu tiên cô dám phản kháng, và anh phải suy nghĩ.
Một nụ cười mỉa mai thoáng qua trên môi anh, vừa lạnh lùng vừa thừa nhận: “Không tệ… nhưng cô vẫn còn phải chứng minh nhiều điều. Tôi sẽ theo dõi kỹ hơn.”
Linh ngồi xuống, cảm giác tim vừa nhẹ nhõm vừa rộn ràng. Cô nhận ra một điều: phản kháng không phải để thắng anh, mà để thể hiện bản thân và giữ vững quyết tâm.
Buổi chiều tiếp tục với những thử thách liên tục. Mỗi lần Linh trả lời, Nguyên Tường đều “tra” cô bằng ánh mắt sắc lạnh, những câu nói vừa khắt khe vừa mang tính thử thách. Nhưng Linh không còn sợ, trái tim cô bắt đầu rung động theo cách lạ lùng: vừa căng thẳng, vừa tò mò, vừa… thích thú.
Khi tan làm, Linh bước ra ngoài, ánh nắng chiều chiếu rọi. Cô thở dài, tự nhủ: Người đàn ông này thật kỳ lạ. Ánh mắt lạnh lùng, cách cư xử khó gần, nhưng sao lại khiến tim mình vừa đau vừa rung động…
Trong khi đó, Nguyên Tường ngồi lại trong văn phòng, ánh mắt nhìn ra cửa sổ, giọng trầm: “Cô ấy… dám đối mặt trực tiếp với tôi. Kiên cường, mạnh mẽ… Tôi không thể rời mắt.”
Ngày thứ ba chuẩn bị mở ra những thử thách lớn hơn, nơi Linh sẽ phải đối diện với tình huống khó khăn hơn, và mối quan hệ giữa cô và Nguyên Tường sẽ tiến triển theo hướng ngược tâm – ngược tình, đầy kịch tính và lôi cuốn.