băng lãnh tổng tài, trái tim vụn nát

Chương 7: Lời hứa không nói ra


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng hôm đó, Linh bước vào văn phòng với tâm trạng vừa háo hức vừa căng thẳng. Sau những ngày làm việc cùng Nguyên Tường, cô nhận ra rằng CEO băng lãnh không chỉ kiểm soát công việc mà còn dùng ánh mắt, lời nói và hành động để thử thách, để “tra” cô theo cách tinh vi.

Ngay khi cô vừa bước vào, ánh mắt Nguyên Tường đã dán chặt vào cô. Anh đứng thẳng, vest chỉnh tề, gương mặt vẫn lạnh lùng nhưng trong ánh mắt, Linh thoáng nhận thấy một điều gì đó khác lạ – một sự quan sát tinh tế, gần như muốn bảo vệ cô mà không nói ra.

“Cô biết hôm nay sẽ phải đối mặt với thử thách gì chứ?” giọng anh trầm, sắc lạnh nhưng có một chút… khó nắm bắt.

“Dạ… em sẽ cố gắng ạ.” Linh trả lời, cố giữ giọng điềm tĩnh.

Anh nhếch môi, ánh mắt sắc bén: “Sự tự tin thôi chưa đủ. Tôi muốn thấy cô phản ứng ra sao khi áp lực vượt quá khả năng chịu đựng.”

Buổi sáng bắt đầu với các nhiệm vụ liên tục: phân tích dữ liệu, xử lý hồ sơ pháp lý, chuẩn bị tài liệu cho cuộc họp quan trọng. Linh cảm nhận áp lực nặng nề, nhưng lần này, trái tim cô lại nhảy loạn nhịp, một phần vì tò mò, phần khác vì ánh mắt Nguyên Tường luôn dõi theo từng hành động của cô.

Khi Linh chuẩn bị trình bày một giải pháp quan trọng trước hội đồng quản lý, Nguyên Tường đi tới gần, ánh mắt sắc như dao: “Nếu cô không chứng minh được phương án này khả thi, hậu quả sẽ nghiêm trọng. Cô tự tin chứ?”

Linh hít sâu, nhìn thẳng vào anh: “Em tin vào phương án này, và sẵn sàng chứng minh cho mọi người thấy.”

Trong khi hội đồng tập trung vào bản trình bày, Nguyên Tường đứng bên cạnh, dường như theo dõi từng cử chỉ, từng nét mặt của cô. Ánh mắt anh lạnh lùng, nhưng Linh cảm nhận được một điều gì đó lạ – anh đang âm thầm bảo vệ cô, không để cho cô bị thất bại hoàn toàn trước mọi người.

Sau buổi làm việc, Linh trở về bàn, trái tim rộn ràng và căng thẳng đan xen. Cô nhận ra rằng, phản kháng và kiên cường không chỉ giúp cô chứng minh bản thân, mà còn khiến cô nhận ra sự quan tâm bí mật của Nguyên Tường – mặc dù anh không nói ra, nhưng hành động của anh đã bảo vệ cô theo cách riêng.

Nguyên Tường đứng lại trong văn phòng trống, ánh mắt nhìn ra cửa sổ: “Cô ấy… dám đối mặt với tôi và không run sợ. Kiên cường, mạnh mẽ… nhưng vẫn cần được bảo vệ. Tôi sẽ làm điều đó, dù cô không biết.”

Ngày thứ tám hứa hẹn sẽ mở ra những thử thách mới, nơi Linh sẽ đối diện với tình huống khó khăn hơn, và mối quan hệ giữa cô và Nguyên Tường sẽ tiến triển theo hướng ngược tâm – ngược tình, với những hành động bảo vệ thầm lặng nhưng đầy lãng mạn, khiến độc giả vừa day dứt vừa tò mò.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×