băng lãnh tổng tài, trái tim vụn nát

Chương 8: Băng lãnh trái tim mềm


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng sớm, ánh nắng chiếu qua cửa kính văn phòng cao tầng, tỏa những vệt sáng dài xuống sàn. Linh bước vào, tay cầm hồ sơ, lòng rộn ràng nhưng vẫn căng thẳng. Sau một tuần làm việc cùng Nguyên Tường, cô nhận ra rằng nam CEO băng lãnh không chỉ khắt khe trong công việc, mà còn tinh tế trong cách theo dõi và “tra” cô bằng ánh mắt, lời nói và hành động.

Ngay khi vừa mở cửa, ánh mắt Nguyên Tường đã dán chặt vào cô. Anh đứng thẳng, gương mặt lạnh lùng, nhưng trong ánh mắt thoáng một điều gì đó khó nắm bắt – một sự quan tâm âm thầm, kín đáo mà Linh chưa từng thấy ở bất cứ ai.

“Cô biết hôm nay sẽ phải đối mặt với thử thách gì chứ?” Giọng anh trầm lạnh, nhưng lại như chứa một sự thúc giục tinh tế.

“Dạ… em sẽ cố gắng ạ.” Linh trả lời, cố gắng giữ bình tĩnh, dù tim đập mạnh.

Nguyên Tường nhếch môi, ánh mắt sắc bén quét qua từng chi tiết trên người cô: “Sự tự tin thôi chưa đủ. Tôi muốn thấy phản ứng của cô khi áp lực vượt quá khả năng chịu đựng.”

Buổi sáng bắt đầu với những nhiệm vụ phức tạp: phân tích báo cáo tài chính, xử lý hồ sơ pháp lý, và chuẩn bị tài liệu cho cuộc họp quan trọng. Mỗi bước Linh thực hiện đều được anh quan sát tỉ mỉ. Ánh mắt sắc lạnh, những câu hỏi hóc búa, và những lời nhận xét vừa khắt khe vừa tinh tế khiến cô phải tập trung tối đa.

Giữa buổi, cao trào đầu tiên xuất hiện. Linh đang chuẩn bị trình bày một giải pháp quan trọng trước hội đồng quản lý thì một sự cố bất ngờ xảy ra: dữ liệu cô dựa vào bị lỗi hệ thống, khiến con số sai lệch hoàn toàn. Linh cảm thấy tim đập nhanh, mồ hôi bắt đầu lăn trên trán.

Nguyên Tường đi tới, ánh mắt sắc như dao: “Cô định làm gì bây giờ?”

Linh hít sâu, cố giữ giọng điềm tĩnh: “Em sẽ kiểm tra lại dữ liệu và đưa ra phương án chính xác ngay ạ.”

Trong khi mọi người xung quanh căng thẳng, Nguyên Tường đứng bên cạnh, ánh mắt dán vào từng hành động của cô. Mặc dù lạnh lùng, anh đã âm thầm ngăn cản các quản lý can thiệp, không để cô bị thất bại hoàn toàn. Linh cảm nhận được điều này, nhưng không dám thừa nhận sự rung động trong lòng.

Cuối buổi sáng, Linh đã xử lý xong sự cố, trình bày thành công giải pháp thay thế trước hội đồng. Nguyên Tường đứng sau lưng cô, nhíu mày, nhưng ánh mắt không còn sắc lạnh như trước mà chứa một chút hài lòng khó giấu.

Buổi chiều, thử thách tinh vi hơn xuất hiện. Nguyên Tường yêu cầu Linh phối hợp với một nhóm phòng ban khác để giải quyết tình huống giả định: một dự án quan trọng đang gặp khủng hoảng. Anh đứng bên cạnh, giọng lạnh lùng: “Tôi sẽ quan sát từng bước đi của cô. Đừng để mắc sai lầm.”

Linh vừa căng thẳng vừa hứng thú. Cô nhận ra rằng, mặc dù anh vẫn lạnh lùng, nhưng hành động của Nguyên Tường đang bảo vệ cô theo cách riêng – âm thầm, kín đáo nhưng hiệu quả.

Khi dự án dần đi vào quỹ đạo, Linh nhìn lên, bắt gặp ánh mắt anh. Một khoảnh khắc ngắn ngủi, ánh mắt Nguyên Tường mềm đi, không còn sắc lạnh tuyệt đối. Tim Linh rung động, nhưng cô tự nhủ: Không, mình không thể để anh thấy mình yếu đuối.

Ngày kết thúc, Linh bước ra ngoài, ánh nắng chiều chiếu lên mái tóc, trái tim vừa mệt mỏi vừa rộn ràng. Cô nhận ra rằng phản kháng, kiên cường, và sự nhạy bén không chỉ giúp cô chứng minh bản thân, mà còn khiến cô nhận ra trái tim mềm mại ẩn sau vẻ băng lãnh của Nguyên Tường.

Trong khi đó, Nguyên Tường đứng lại trong văn phòng trống, nhìn ra cửa sổ, giọng thầm: “Cô ấy… dám đứng vững, kiên cường, nhưng vẫn cần được bảo vệ. Tôi sẽ làm điều đó, dù cô không biết.”

Ngày thứ chín hứa hẹn sẽ mở ra những thử thách mới, nơi Linh phải đối diện với tình huống khó khăn hơn, mối quan hệ giữa cô và Nguyên Tường tiếp tục tiến triển theo hướng ngược tâm – ngược tình, với những hành động bảo vệ thầm lặng và những khoảnh khắc lãng mạn ngầm, khiến độc giả vừa day dứt vừa tò mò.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×