bảng tên và lời nhắn bí ẩn

Chương 5: Lời nhắn điện thoại


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Một buổi sáng thứ Sáu, không khí lớp học rộn ràng hơn hẳn. Lâm bước vào lớp với tâm trạng vừa háo hức vừa lo lắng. Cậu vừa tự hỏi liệu hôm nay có mảnh giấy mới hay không, thì điện thoại của cậu rung nhẹ trong túi.

Cậu lôi điện thoại ra, và thấy một tin nhắn lạ, không có số gọi, chỉ hiện chữ:

"Chào buổi sáng, hôm nay hãy nhìn vào những điều khiến cậu vui. Một ngày tươi sáng đang chờ cậu."

Tim Lâm đập nhanh. Đây là lần đầu tiên người bí ẩn không dùng mảnh giấy, mà chuyển sang tin nhắn điện thoại. Cảm giác vừa hồi hộp vừa thích thú len lỏi khắp cơ thể. Ai đó đã biết rõ cậu và cả cách để tiếp cận cậu một cách kín đáo.

Trong lớp, cậu cố gắng tập trung vào bài giảng, nhưng ánh mắt vẫn lướt quanh các bạn. Mọi cử chỉ nhỏ đều trở nên quan trọng: ai mỉm cười, ai cử động, ai nhìn cậu lâu hơn bình thường. Lâm biết rằng người bí ẩn đang quan sát cậu, và cậu cũng đang quan sát lại họ.

Đến giờ ra chơi, Lâm quyết định kể với Quỳnh về tin nhắn:

– “Quỳnh… hôm nay, không phải mảnh giấy nữa… mà là tin nhắn điện thoại.”

Quỳnh há hốc miệng, đôi mắt sáng lên: – “Tin nhắn điện thoại? Thì ra người bí ẩn nâng cấp rồi! Lâm, cậu đúng là may mắn. Nhìn cậu cứ như đang bước vào một câu chuyện tình lãng mạn vậy.”

Lâm đỏ mặt, nhưng không giấu nổi niềm vui. Cậu mở tin nhắn lần nữa, đọc từng từ, từng câu. Cảm giác vừa hồi hộp vừa hạnh phúc khiến cậu không thể tập trung vào bất cứ thứ gì khác.

Trong suốt ngày hôm đó, Lâm liên tục kiểm tra điện thoại. Mỗi tin nhắn đều có cách viết khác nhau: có khi là lời nhắn khích lệ, có khi là lời nhắn hài hước, và có lúc là những câu hỏi nhỏ tinh nghịch, khiến cậu phải suy nghĩ và quan sát xung quanh để tìm manh mối.

Chiều hôm đó, khi chuẩn bị về nhà, một tin nhắn khác xuất hiện:

"Hôm nay, hãy để ý đến những cử chỉ nhỏ nhất. Ai cười với cậu nhiều nhất, họ có thể là người quan tâm."

Lâm nhíu mày, ánh mắt lướt khắp lớp một lần nữa. Minh vẫn cười đùa, Quỳnh trò chuyện với bạn, còn Hà… ánh mắt thoáng nhìn cậu trước khi quay sang sách. Cậu cảm thấy tim mình rung động mạnh, vừa tò mò vừa phấn khích.

Tối hôm đó, Lâm ngồi trên giường, suy nghĩ về những tin nhắn trong ngày. Cậu nhận ra rằng, người bí ẩn không chỉ gửi lời nhắn, mà còn dẫn dắt cảm xúc của cậu, tạo nên những rung động đầu đời vừa ngây ngô vừa chân thành. Cậu bắt đầu ghi chú từng chi tiết: thời gian gửi, nội dung, cách viết, và cả những hành vi của bạn bè xung quanh.

Lâm tự hỏi: liệu người bí ẩn là bạn cùng lớp, hay một ai đó khác mà cậu chưa từng để ý? Và liệu những tin nhắn này sẽ dẫn đến điều gì tiếp theo? Cậu biết chắc rằng, trò chơi bí ẩn này còn nhiều bất ngờ, và trái tim cậu sẽ phải trải qua những rung động, hồi hộp và thích thú mà chỉ thời học trò mới có.

Và từ khoảnh khắc ấy, Lâm hiểu rằng, hành trình với những lời nhắn bí ẩn, từ giấy sang điện thoại, đang mở ra một mùa học trò đầy màu sắc, với những giây phút hồi hộp, những rung độ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×