băng tuyết kiếm tâm

Chương 12: Ánh Lửa Trên Đồi Tuyết


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngọn lửa trại bập bùng trên một triền đồi phủ tuyết, ánh sáng đỏ rực chiếu lên những tảng đá, như ngọn lửa thách thức cái lạnh băng giá.

Bạch Tuyết Nhi ngồi bên đống lửa, Băng Phách Kiếm đặt ngang đùi, ánh mắt sắc lạnh nhìn Băng Tuyết Thần Châu trong tay. Thánh vật tỏa ánh sáng xanh, nhưng luồng khí huyền huyễn từ nó khiến cô cảm nhận được sự nguy hiểm. Sự phản bội của Vương Thanh Phong, sư phụ cô tin tưởng bao năm, như lưỡi dao đâm vào tim cô. Nhưng Linh Nhi, người luôn đứng bên cô, đang trở thành điểm tựa duy nhất.

Hỏa Linh Nhi ngồi đối diện, áo lụa đỏ ôm sát cơ thể, mái tóc dài buông xõa, hòa vào bóng tối. Cô cũng đau đớn vì sự phản bội của Lãnh Hỏa Tôn Giả, người từng coi cô như con. Nhưng ánh mắt Tuyết Nhi, lạnh lùng nhưng đầy mâu thuẫn, khiến cô muốn bảo vệ cô hơn bao giờ hết.

“Ngươi nghĩ họ phản bội vì thánh vật, hay vì lời nguyền?” Tuyết Nhi hỏi, giọng trầm, tay siết chặt thánh vật.

Linh Nhi tiến lại gần, hơi ấm từ cơ thể cô như xua tan cái lạnh. “Ta nghĩ họ sợ lời nguyền, nhưng lòng tham đã nuốt chửng họ,” cô đáp, ngón tay vô tình chạm vào tay Tuyết Nhi, mang theo cảm giác H+ khiến cả hai khựng lại.

Họ kiểm tra bí kíp cổ, phát hiện rằng nghi thức phá lời nguyền cần được hoàn tất trong đêm trăng rằm, khi sức mạnh của thánh vật mạnh nhất. Nhưng máu của họ phải hòa quyện hoàn toàn, và một người có thể mất mạng.

Đột nhiên, một luồng sát khí ập đến. Hắc Liên Nữ dẫn đội sát thủ tấn công, sử dụng tà thuật huyền huyễn khiến tuyết trên đồi rung chuyển. Vương Thanh Phong và Lãnh Hỏa Tôn Giả cũng xuất hiện, ánh mắt lạnh lùng.

Tuyết Nhi và Linh Nhi chiến đấu, kiếm pháp băng giá và roi lửa hòa quyện, tạo nên trận chiến rực rỡ trong đêm. Tuyết Nhi đối đầu Vương Thanh Phong, kiếm pháp nhanh như gió, nhưng ông ta tiết lộ rằng ông biết về huyết mạch của cô – hậu duệ trực hệ của Bạch Nguyệt, người sáng lập Băng Phong Cốc.

“Ngươi sẽ chết để phá lời nguyền, như tổ tiên ngươi!” Vương Thanh Phong gầm lên, kiếm khí băng giá ép Tuyết Nhi lùi lại.

Linh Nhi đối đầu Lãnh Hỏa Tôn Giả, roi lửa bùng cháy, nhưng cô cũng phát hiện mình là hậu duệ của Hỏa Phượng. “Ngươi không xứng là truyền nhân!” ông ta quát, tung ra chưởng lực hỏa diệm.

Trong lúc nguy cấp, Linh Nhi lao đến, dùng thân mình che chắn cho Tuyết Nhi khỏi một đòn chí mạng. Máu cô nhỏ xuống tuyết, khiến Tuyết Nhi gầm lên, ánh mắt đầy đau đớn. Cô tung ra kiếm pháp mạnh nhất, hạ gục Vương Thanh Phong, nhưng ông ta và Hắc Liên Nữ lại thoát thân.

Sau trận chiến, Tuyết Nhi ôm chặt Linh Nhi, kiểm tra vết thương trên vai cô. Ngón tay cô lướt qua da thịt Linh Nhi, mang theo cảm giác H+ khiến cả hai im lặng. “Ngươi không được chết,” Tuyết Nhi thì thầm, nước mắt lăn dài.

Linh Nhi mỉm cười, ánh mắt yếu ớt. “Ta sẽ không chết, vì ngươi là lý do ta sống.”

Dưới ánh lửa, họ nắm tay nhau, lòng rối bời. Hắc Liên Bang, với âm mưu huyền huyễn, như bóng ma bám theo, nhưng hơi ấm của Linh Nhi đã trở thành ánh sáng dẫn lối trái tim Tuyết Nhi.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×