Gió lạnh rít qua khe đá, mang theo tiếng thì thầm ma mị như lời nguyền từ những linh hồn xa xưa.
Bạch Tuyết Nhi lao vào hang động băng, thanh Băng Phách Kiếm trong tay lóe sáng, ánh mắt sắc lạnh nhưng đầy lo âu. Băng Tuyết Thần Châu, nắm chặt trong tay cô, tỏa ra luồng khí lạnh buốt, như muốn nuốt chửng ý chí của cô. Nghi thức phá lời nguyền đòi hỏi máu của cô và Hỏa Linh Nhi, nhưng cái giá có thể là mạng sống của một trong hai. Hình ảnh Linh Nhi, với ánh mắt đỏ rực và hơi ấm từ vòng tay cô, khiến trái tim Tuyết Nhi rối bời giữa nhiệm vụ và tình cảm.
Hỏa Linh Nhi chạy sát bên, roi lửa rung nhẹ, ánh mắt kiên định nhưng che giấu một tia đau đớn. Cô biết nghi thức có thể lấy đi mạng sống, và cô sẵn sàng hy sinh để bảo vệ Tuyết Nhi. Nhưng mỗi lần nhìn vào ánh mắt cô, ký ức về mối tình đầu tan vỡ lại trỗi dậy, khiến cô sợ rằng tình yêu này sẽ dẫn đến bi kịch.
“Ngươi có chắc chúng ta kịp thực hiện nghi thức?” Linh Nhi hỏi, giọng trầm, hơi thở tạo thành làn khói trắng trong không khí lạnh.
Tuyết Nhi dừng lại bên một bàn thờ băng khắc ký hiệu hắc long, ánh mắt khóa chặt vào Linh Nhi. “Ta không chắc, nhưng ta không muốn mất ngươi.”
Linh Nhi mỉm cười, bước đến gần, tay chạm vào vai Tuyết Nhi, ngón tay lướt qua áo lụa trắng, mang theo cảm giác H+ tinh tế khiến cả hai khựng lại. “Đừng nói vậy,” cô thì thầm, hơi thở nóng rực hòa vào không khí lạnh. “Ta sẽ không để ngươi một mình.”
Họ kích hoạt trận pháp trên bàn thờ, máu từ tay họ nhỏ xuống, khiến thánh vật phát sáng dữ dội. Nhưng trước khi nghi thức hoàn tất, một luồng sát khí khủng khiếp ập đến. Hắc Liên Nữ, cùng Vương Thanh Phong và Lãnh Hỏa Tôn Giả, xuất hiện, dẫn theo đội sát thủ Hắc Liên Bang.
“Thánh vật là của ta!” Hắc Liên Nữ gầm lên, tung ra tà thuật huyền huyễn, khiến hang động rung chuyển. Vương Thanh Phong và Lãnh Hỏa Tôn Giả, từng là người dẫn dắt Tuyết Nhi và Linh Nhi, giờ lộ bộ mặt phản bội, ánh mắt lạnh lùng.
Tuyết Nhi và Linh Nhi phối hợp, kiếm pháp băng giá và roi lửa hòa quyện, tạo nên vũ điệu chết chóc. Nhưng kẻ thù quá đông, và tà thuật của Hắc Liên Nữ khiến Băng Long tỉnh giấc, gầm lên từ sâu trong hang.
Trong lúc nguy cấp, Linh Nhi ôm chặt Tuyết Nhi, dùng roi lửa tạo lá chắn, bảo vệ cô khỏi một đòn tà thuật. Hơi ấm từ cơ thể cô, cùng cái ôm chặt, mang theo cảm giác H+ khiến tim Tuyết Nhi đập mạnh. “Ngươi không được chết!” Tuyết Nhi hét lên, ánh mắt đầy đau đớn.
“Ta sẽ không chết nếu ngươi còn sống,” Linh Nhi đáp, ánh mắt kiên định nhưng run rẩy.
Họ lùi lại, cố hoàn tất nghi thức. Máu hòa quyện trên bàn thờ, khiến Băng Long gầm lên lần cuối trước khi bị phong ấn tạm thời. Nhưng Hắc Liên Nữ kích hoạt một cơ quan, khiến hang động sụp đổ. Tuyết Nhi và Linh Nhi thoát ra trong gang tấc, mang theo thánh vật, nhưng biết rằng nghi thức vẫn chưa hoàn tất.
Dưới bóng tối, Linh Nhi nắm tay Tuyết Nhi, ánh mắt chân thành. “Dù cái giá là gì, ta muốn ở bên ngươi.”
Tuyết Nhi siết chặt tay cô, lòng rối bời. Hang động băng, với những bí mật huyền huyễn, như mê cung không lối thoát, nhưng ánh mắt Linh Nhi đã trở thành ngọn lửa sưởi ấm trái tim cô.