Cơn bão tuyết gào thét qua khu rừng già, nơi những cành cây phủ băng như những lưỡi dao sắc lạnh.
Bạch Tuyết Nhi băng qua rừng, áo trắng rách nơi vai, vết thương vẫn rỉ máu nhưng ánh mắt cô vẫn sắc lạnh. Nhiệm vụ cướp Băng Tuyết Thần Châu khiến cô không thể chùn bước, dù cơ thể kiệt sức sau trận chiến với Hắc Liên Bang.
Cô dừng chân bên một gốc cây cổ thụ, kiểm tra bản đồ do trưởng lão Vương Thanh Phong giao. Hỏa Vân Tông ẩn mình trong một thung lũng phía nam, nơi thánh vật được cất giữ trong một ngôi chùa cổ. Nhưng ký ức về Hỏa Linh Nhi, với ánh mắt đỏ rực và nụ cười bí ẩn, khiến tim cô khẽ rung.
Đột nhiên, một luồng nhiệt khí cắt ngang cơn bão. Roi lửa của Linh Nhi vung lên, quấn lấy một sát thủ Hắc Liên Bang đang lao đến từ sau lưng Tuyết Nhi. Ngọn lửa bùng cháy, thiêu rụi kẻ địch, nhưng ánh mắt Linh Nhi lạnh lùng khi nhìn cô.
“Ngươi nợ ta một mạng,” Linh Nhi nói, giọng trầm, roi lửa thu lại, để lại vệt cháy đen trên tuyết.
Tuyết Nhi nắm chặt Băng Phách Kiếm, ánh mắt cảnh giác. “Tại sao ngươi cứu ta?”
Linh Nhi bước đến gần, hơi ấm từ cơ thể cô khiến không khí lạnh buốt như tan ra. “Ta không muốn thánh vật rơi vào tay Hắc Liên Bang,” cô đáp, nhưng ánh mắt lại lướt qua vết thương trên vai Tuyết Nhi, mang theo một tia quan tâm khó nhận ra.
Cả hai bị mắc kẹt trong cơn bão tuyết, buộc phải tìm nơi trú ẩn trong một hang đá nhỏ. Trong ánh sáng yếu ớt của đống lửa, Linh Nhi xé vạt áo, băng bó vết thương cho Tuyết Nhi. Ngón tay cô lướt qua da thịt lạnh giá, mang theo cảm giác H+ khiến Tuyết Nhi khẽ run.
“Ngươi không cần làm vậy,” Tuyết Nhi nói, giọng cứng nhắc, nhưng ánh mắt lại dao động.
Linh Nhi mỉm cười, đôi môi gần sát tai cô. “Ta không quen nhìn người khác chịu đau một mình,” cô thì thầm, hơi thở nóng rực khiến tim Tuyết Nhi đập mạnh.
Đêm đó, họ ngồi bên đống lửa, chia sẻ câu chuyện về hai môn phái. Linh Nhi kể rằng Hỏa Vân Tông tin thánh vật thuộc về họ, trong khi Tuyết Nhi tiết lộ về lời nguyền cổ xưa mà trưởng lão từng nhắc đến. Cả hai bắt đầu nghi ngờ rằng Hắc Liên Bang biết nhiều hơn về thánh vật.
Khi bão tan, một nhóm sát thủ Hắc Liên Bang xuất hiện, dẫn đầu bởi một nữ nhân áo đen, tự xưng là Hắc Liên Nữ. Cô ta sử dụng độc châm, khiến Tuyết Nhi và Linh Nhi phải phối hợp. Kiếm pháp băng giá của Tuyết Nhi hòa quyện với roi lửa của Linh Nhi, tạo nên vũ điệu chết chóc.
Sau trận chiến, Linh Nhi nắm tay Tuyết Nhi, kéo cô tránh một mũi châm độc cuối cùng. Cái chạm tay ngắn ngủi, nhưng đủ khiến cả hai khựng lại, ánh mắt giao nhau đầy ý nghĩa.
“Đừng chết trước khi ta lấy lại món nợ này,” Linh Nhi nói, rồi quay đi.
Tuyết Nhi đứng trong rừng, lòng rối bời giữa nhiệm vụ và cảm giác lạ lùng. Hắc Liên Bang, với âm mưu bí ẩn, như bóng ma bám theo, nhưng ánh mắt Linh Nhi vẫn trói chặt trái tim cô.