bão mạng tìm thấy em

Chương 3: Tái Ngộ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Trụ sở của Aegis nằm trên ba tầng cao nhất của tòa nhà tài chính Bitexco, biểu tượng của Sài Gòn. Khả My cùng chị Lan bước ra khỏi thang máy riêng, choáng ngợp trước không gian làm việc hiện đại và đẳng cấp. Toàn bộ văn phòng được thiết kế với tông màu xám bạc và đen, những bức tường kính trong suốt nhìn ra toàn cảnh thành phố. Các nhân viên, ai nấy đều là những tinh anh, lướt tay trên những bàn phím cơ phát ra âm thanh lách cách chuyên nghiệp, không khí vừa khẩn trương vừa im lặng đến đáng sợ. Đây là thánh địa của những bộ óc kỹ thuật hàng đầu.

Một cô thư ký xinh đẹp, mặc đồng phục công ty, lịch sự dẫn họ vào một phòng họp lớn. "CEO Phong đang có một cuộc họp đột xuất, xin hai vị vui lòng chờ trong ít phút."

Khả My ngồi trên chiếc ghế da cao cấp, nhưng lòng thì như lửa đốt. Bàn tay cô siết chặt vào nhau, mồ hôi lạnh túa ra. Chỉ còn chưa đầy 20 tiếng nữa là đến hạn chót của bọn hacker. Vị CEO bí ẩn này là hy vọng duy nhất của cô. Nghe nói anh ta rất trẻ, là một thiên tài trong ngành, nhưng cũng nổi tiếng là người khó tính và có những quy tắc làm việc kỳ quái.

Đúng lúc đó, cánh cửa phòng họp bằng kính mờ từ từ mở ra. Một bóng người cao lớn, mặc một bộ vest được cắt may hoàn hảo, bước vào. Ánh sáng từ bên ngoài chiếu vào, khiến cô chỉ thấy được dáng người quen thuộc một cách mơ hồ.

Người đó đi đến chiếc ghế chủ tọa ở đầu bàn, đối diện với cô. Anh ta ngồi xuống, và chiếc ghế da từ từ xoay lại.

Thời gian như ngừng lại.

Khả My sững sờ, đôi mắt mở to, không tin vào những gì mình đang thấy. Người đàn ông trước mặt, với khuôn mặt góc cạnh, sống mũi cao thẳng, đôi mắt sâu và thông tuệ sau cặp kính không gọng sành điệu, không còn là cậu bé gầy gò, rụt rè năm xưa nữa. Anh đã trở thành một người đàn ông thực thụ, chững chạc, tự tin, và toát ra một khí chất thành đạt khó tả. Nhưng những đường nét đó, cô không thể nào nhầm được.

"Phong... Dật?" cô buột miệng, giọng nói run rẩy.

Người đàn ông đó, CEO Phong của tập đoàn Aegis, chính là Phong Dật, cậu bạn "mọt sách" cùng lớp năm xưa của cô.

Phong Dật nhìn cô, khuôn mặt anh không biểu lộ nhiều cảm xúc, chỉ có trong đáy mắt sâu thẳm kia là một cơn sóng ngầm đang cuộn trào, một sự phức tạp của những tình cảm đã bị chôn giấu suốt mười năm. Anh đã tưởng tượng ra cuộc tái ngộ của họ hàng ngàn lần. Anh đã nghĩ mình sẽ đường hoàng xuất hiện trước mặt cô, nói rằng anh đã thành công. Nhưng anh chưa bao giờ nghĩ rằng, họ sẽ gặp lại nhau trong hoàn cảnh trớ trêu như thế này. Cô, nữ hoàng của lòng anh, lại đang ở đây, cầu cứu anh trong bộ dạng thất thần và tuyệt vọng.

"Chào cô, Khả My," anh cất tiếng, giọng nói trầm ổn, không một chút dao động. "Đã lâu không gặp."

Sự bình thản của anh khiến Khả My càng thêm bối rối và có chút hụt hẫng. "Là... là anh thật sao?"

"Phải," anh gật đầu. "Mời ngồi. Chúng ta vào thẳng vấn đề chứ? Tôi nghe nói, cô đang gặp một chút rắc rối."

Sự chuyên nghiệp và xa cách của anh như một bức tường vô hình, ngay lập tức kéo họ ra xa nhau, dù đang ngồi đối diện. Cuộc tái ngộ định mệnh, đã bắt đầu bằng một sự chênh vênh không thể nào diễn tả.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.