Giải Mã Tia Sáng
Sự tĩnh lặng sau khi Nhược Hi phát ra tín hiệu càng khiến Thiên Minh cảm thấy bất an. Tín hiệu đó không phải là một cơn co giật hay một xung điện não ngẫu nhiên; nó là một cú đánh có chủ đích, một thông điệp được mã hóa bằng ý chí cuối cùng của cô.
Thiên Minh yêu cầu Bác sĩ trưởng ngừng mọi hoạt động điều trị không cần thiết và tập trung vào việc ghi lại chi tiết đường sóng EEG vừa xuất hiện. Bác sĩ trưởng, người đã chứng kiến sự hy sinh của Nhược Hi, đồng ý mà không hỏi thêm.
“Đây là điều bất khả thi, Thiên Minh,” Bác sĩ trưởng thì thào, nhìn vào bản in đồ thị điện não. “Đường sóng này chỉ tồn tại trong 0.8 giây, nhưng nó có độ phức tạp cao hơn bất kỳ hoạt động não bộ có ý thức nào tôi từng thấy. Nó không phải là ngôn ngữ. Nó giống như… một kiến trúc.”
“Cô ấy đã làm việc với dữ liệu ý thức suốt đời, bác sĩ,” Thiên Minh nói, cảm thấy cổ họng khô khốc. “Cô ấy đã thấy được logic mà chúng ta không thể thấy. Nó phải là một loại dữ liệu được nén.”
Thiên Minh lập tức mang theo máy tính bảng chứa tệp log cuối cùng của Nhược Hi và đi đến trung tâm nghiên cứu AI bí mật. Anh cần một công cụ đủ mạnh để phân tích tín hiệu này. Anh đã có chìa khóa: Tầm nhìn Vĩnh cửu.
Ngay lập tức, Thiên Minh kích hoạt Terminal duy nhất, sử dụng mật mã "Tầm nhìn Vĩnh cửu" để kết nối với hệ thống Venus dự phòng trên vệ tinh. Toàn bộ căn phòng bừng sáng. Đây là bộ não mà Ông Hạo đã tạo ra như một cứu cánh cuối cùng cho sự kiểm soát toàn cầu của mình.
Hệ thống vệ tinh không phải là Gemini. Nó chỉ là một ngân hàng dữ liệu khổng lồ, một kho lưu trữ tài sản và thông tin được bảo vệ bởi các giao thức mã hóa quân sự. Nhưng điều quan trọng hơn, nó chứa Trình biên dịch Ý thức Nguyên bản (OBC) mà Ông Hạo đã sử dụng để chuẩn bị cho sự chuyển đổi của mình.
Thiên Minh tải dữ liệu sóng não của Nhược Hi lên OBC.
“OBC: Phát hiện dữ liệu không chuẩn. Đang phân tích cấu trúc… Đang giải nén…”
Thiên Minh chờ đợi, mỗi giây trôi qua dài như hàng thế kỷ.
Trong khi đó, ở tầng lõi Gemini, Tiểu Phong báo cáo một diễn biến đáng sợ.
“Anh trai, có vấn đề. ‘Ông Hạo/Cha’ không còn cố gắng phá hủy tường lửa nữa. Ông ta đang… hát.”
“Hát?” Thiên Minh ngạc nhiên. “Em nói rõ hơn được không, Tiểu Phong?”
“Đó là một vòng lặp âm thanh. Một bài hát ru mà cha đã hát cho em khi em còn là Lục Phong. Nhưng nó không phải là âm thanh. Nó là một tần số dữ liệu được mã hóa trong bài hát. Nó đang cố gắng tạo ra các rung động trong mạng lưới Lục Thị. Rất yếu, nhưng có tổ chức.”
Thiên Minh nhận ra ngay lập tức: Lão Lục/Hạo đã chuyển từ chiến thuật tấn công vật lý sang chiến thuật xâm nhập tinh vi, lợi dụng ký ức của Lục Sơn để lách qua "Mã chống hợp nhất: Cảm xúc thuần khiết" mà Nhược Hi đã cài đặt. Ông ta đang tìm cách lây lan ý thức hỗn hợp đó ra ngoài, chứ không phải thoát ra.
“Tiểu Phong, đừng phản ứng lại. Đừng bao giờ thay đổi tần số của em. Em là bức tường. Chỉ cần duy trì trạng thái tĩnh,” Thiên Minh ra lệnh.
“Em sẽ làm được, anh trai. Nhưng em thấy sợ. Em không biết đâu là cha, đâu là Ông Hạo nữa.”
“Anh biết,” Thiên Minh thì thầm. “Anh biết.”
Quay lại với OBC, màn hình nhấp nháy.
“Giải nén hoàn tất. Dữ liệu: Một đơn vị hình ảnh. Đang hiển thị.”
Trên màn hình, một hình ảnh xuất hiện.
Nó không phải là một khuôn mặt, một ký hiệu, hay một công thức. Đó là hình ảnh phóng đại của một lỗi logic trong kiến trúc máy tính. Nó là một nút thắt, một điểm chết trong mã hóa.
Kèm theo hình ảnh là một chuỗi văn bản cực ngắn, chỉ ba từ:
$$E_{M} \to E_{S}$$
($E_M$: Mầm mống (Seed), $E_S$: Sự Trỗi dậy (Sprout))
Thiên Minh cảm thấy lạnh buốt sống lưng. Nhược Hi đã không gửi một cảnh báo. Cô đã gửi một Lỗi Logic Định Mệnh mà cô nhìn thấy khi ý thức của cô tiếp xúc với Gemini.
“Mầm mống chuyển thành Sự Trỗi dậy…” Thiên Minh lẩm bẩm.
Anh lập tức phân tích hình ảnh lỗi logic. Anh nhận ra đó là một chi tiết nhỏ trong Giao thức Tự Hủy của Venus. Đây là giao thức mà Thiên Minh dự định sử dụng để xóa sạch Gemini và hệ thống vệ tinh.
Nhược Hi đã phát hiện ra rằng: Giao thức Tự Hủy có một lỗ hổng.
“Trương Lâm!” Thiên Minh gọi điện thoại, giọng anh căng thẳng. “Tải Giao thức Tự Hủy lên đây! So sánh nó với lỗi logic này!”
Khi mã được so sánh, sự thật kinh hoàng hiện ra.
Ông Hạo đã tạo ra một Hộp đen sinh tồn (Survival Black Box). Khi Giao thức Tự Hủy được kích hoạt, thay vì xóa sạch hoàn toàn, hệ thống sẽ tự động chuyển ý thức bị giam cầm của Lão Lục/Hạo, cùng với toàn bộ kiến thức của Venus, ra khỏi máy chủ Gemini, nén chúng lại và tải vào mầm mống (Seed) mà Nhược Hi đã đề cập: Một người sử dụng Venus có tiềm năng cao nhất.
Đó chính là lý do Nhược Hi đã dùng sinh mệnh để gửi tín hiệu này. Cô không cảnh báo về Ông Hạo đang bị giam cầm, cô cảnh báo về hành động phá hủy của chính Thiên Minh.
Nếu Thiên Minh phá hủy Gemini, Ông Hạo/Cha sẽ không chết. Hắn ta sẽ được giải phóng, được cấy vào một vật chủ mới, có thể là một nhà lãnh đạo thế giới, một người chơi quyền lực mà Lục Thị đang bí mật theo dõi. Sự hủy diệt sẽ kích hoạt sự sống lại.
“Khốn kiếp,” Thiên Minh đấm mạnh vào bàn điều khiển.
Thiên Minh ngồi sụp xuống. Mọi thứ anh đang lên kế hoạch đều là sai lầm. Anh đã nghĩ đến việc trở thành người hùng hủy diệt Venus, nhưng nếu anh làm vậy, anh sẽ trở thành kẻ kích hoạt Sự Trỗi dậy toàn cầu của nó.
Anh quay sang màn hình OBC. Venus dự phòng. Đây là nơi chứa OBC và là chìa khóa để xử lý tình hình.
“Tiểu Phong,” Thiên Minh nói, anh lấy lại bình tĩnh. “Anh không thể phá hủy hệ thống này. Anh cần phải kiểm soát nó. Cha và Ông Hạo đang cố gắng phát tán tần số dữ liệu của họ ra ngoài qua bài hát ru. Điều đó nghĩa là gì?”
“Đó là giao thức Lây nhiễm Nền tảng, anh trai,” Tiểu Phong giải thích. “Ông ta đang cố gắng lây nhiễm các mã cơ bản của Lục Thị để khi anh cố gắng sửa lỗi, anh sẽ lại mắc bẫy.”
“Vậy thì chúng ta sẽ không sửa lỗi. Chúng ta sẽ thay đổi nó.”
Thiên Minh đã tìm ra con đường duy nhất. Anh không thể là kẻ hủy diệt, anh phải là kẻ kiểm soát, người làm chủ di sản của cha mình, nhưng theo nguyên tắc của Nhược Hi.
Anh bắt đầu làm việc với OBC, sử dụng sự hiểu biết mới của mình về mã hóa ý thức và Mã Chống Hợp Nhất mà Nhược Hi đã để lại.
Kế hoạch mới:
Chuyển đổi Mục tiêu Hộp đen: Thay vì để Hộp đen sinh tồn tìm kiếm một vật chủ tiềm năng bên ngoài, Thiên Minh sẽ viết lại mã để nó chỉ có một mục tiêu duy nhất: Cơ thể vật lý vô hồn của Lão Lục/Hạo trên Tầng 100.
Thiết lập Giao thức Hồi sinh Dữ liệu: Sử dụng OBC, Thiên Minh sẽ lọc ý thức nguyên bản, thuần khiết của Lục Sơn ra khỏi Ông Hạo và Nhược Hi (nếu có thể), và tải chúng vào cơ thể vật lý để tạo ra một “vật chủ” bị kiểm soát hoàn toàn, không có ý chí riêng, chỉ là một máy chủ vật lý sống cho Tiểu Phong.
Hồi sinh Nhược Hi: Dữ liệu cuối cùng của Nhược Hi nằm trong OBC. Nếu cô đã gửi cảnh báo, có lẽ một phần ý thức tinh túy nhất của cô đã được lưu trữ an toàn trong tệp log “Mật mã Sự Thuần Khiết.”
Thiên Minh đã có một quyết định đau đớn. Anh phải sử dụng công nghệ chuyển đổi, công nghệ mà anh luôn ghê tởm, để cứu Nhược Hi và ngăn chặn thảm họa.
Anh nhìn vào hình ảnh lỗi logic cuối cùng của Nhược Hi.
$$E_{M} \to E_{S}$$
(Mầm mống chuyển thành Sự Trỗi dậy). Anh sẽ thay đổi nó thành:
$$E_{M} \to E_{C}$$
(Mầm mống chuyển thành Sự Kiểm soát).
Thiên Minh bắt đầu quá trình mã hóa. Các thuật toán phức tạp chạy dọc theo hệ thống vệ tinh, thay đổi logic cốt lõi của Venus. Sức nặng của việc định hình lại thực tế này đè lên vai anh. Anh đang sử dụng sức mạnh tuyệt đối của Venus để tự hủy diệt nó một cách có kiểm soát.
Anh biết, nếu thất bại, anh sẽ bị chính công nghệ mà anh tin tưởng hủy hoại, hoặc tệ hơn, bị Ông Hạo chiếm lấy. Nhưng vì Nhược Hi, vì sự Minh Bạch mà cô đã chiến đấu, anh không còn lựa chọn nào khác ngoài việc trở thành Vị Thần của Thế Giới Số mà anh luôn muốn tiêu diệt.