bên em suốt cuộc đời

Chương 8:


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng hôm sau, Văn Tiểu An thức dậy với trái tim rộn ràng. Sau những ngày liên tiếp trải qua căng thẳng công việc, những cử chỉ dịu dàng và quan tâm của Âu Dương Dịch vẫn khiến cô nhớ mãi. Cô vừa háo hức vừa lo lắng: hôm nay sẽ là một ngày đầy thử thách, nhưng cũng có thể mở ra những cơ hội cho mối quan hệ của họ.

Cô chọn một bộ áo sơ mi trắng kết hợp chân váy đen, tóc buộc gọn gàng, chuẩn bị kỹ lưỡng để bước vào công ty. Khi đứng trước gương, ánh mắt cô vừa kiên định vừa bồn chồn. “Tiểu An, hãy tự tin. Đây là cơ hội để chứng minh bản thân, nhưng cũng là cơ hội để nhận ra cảm xúc của chính mình.”

Ngay khi bước vào công ty, không khí đã đặc biệt căng thẳng. Một dự án lớn đang bước vào giai đoạn quyết định, và Tiểu An được giao nhiệm vụ chuẩn bị báo cáo tổng hợp cho buổi họp chiều nay với khách hàng VIP. Cô cảm nhận áp lực nặng nề trên vai, nhưng đồng thời trái tim cô cũng rộn ràng vì biết rằng Âu Dương Dịch luôn âm thầm quan sát và bảo vệ cô.

Khi cô đang rà soát dữ liệu, một đồng nghiệp khác – vốn có ác cảm với Tiểu An – tiến đến bàn cô, giọng đầy ẩn ý:

“Có vẻ CEO quan tâm cô quá nhỉ? Chắc cô sẽ được ưu ái hơn những người khác đấy.”

Tiểu An đỏ mặt, cúi xuống làm việc, nhủ thầm: “Mình không được để cảm xúc chi phối. Phải tập trung.”

Trong lúc căng thẳng nhất, Âu Dương Dịch bước đến bên bàn cô. Ánh mắt trầm sâu, giọng trầm nhưng dịu dàng:

“Cô cần tôi giúp không?”

Tiểu An hơi bối rối, lắc đầu:

“Em… em tự làm được.”

Dịch cúi xuống, đôi tay chạm nhẹ vào tay cô khi chỉ dẫn dữ liệu. Khoảnh khắc này khiến tim Tiểu An đập nhanh, cảm giác vừa bối rối vừa hạnh phúc. Cô vội rút tay, nhưng ánh mắt vẫn dõi theo anh.

Lúc này, Lâm Ngọc bước lại, ánh mắt sắc bén, giọng mỉa mai:

“CEO quan tâm cô quá nhỉ? Chắc cô đang lợi dụng điều đó?”

Dịch nhướng mày, giọng lạnh lùng:

“Không ai được phép làm phiền cô ấy. Ai gây cản trở sẽ chịu trách nhiệm trước tôi.”

Tiểu An đỏ mặt, cảm giác vừa xấu hổ vừa hạnh phúc. Lần đầu tiên, cô nhận ra anh không chỉ quan tâm đến công việc, mà còn bảo vệ cô trong từng chi tiết nhỏ nhặt nhất.

Buổi trưa, Dịch dẫn Tiểu An ra một góc yên tĩnh trong văn phòng, giọng trầm:

“Hôm nay cô làm việc tốt. Nhưng áp lực lớn, cô phải biết cách chăm sóc bản thân.”

Tiểu An nhìn anh, ánh mắt vừa ngại ngùng vừa rung động:

“Em… em sẽ chú ý.”

Dịch nhìn cô, ánh mắt dịu dàng nhưng sắc bén, cúi xuống trao cho cô một cốc nước. Khi tay họ chạm nhau, cả hai cùng lặng đi vài giây, cảm giác ấm áp lan tỏa. Tiểu An cảm nhận tim mình đập rộn ràng, không thể kìm nén.

Chiều đến, cuộc họp với khách hàng VIP diễn ra. Trong khi Tiểu An trình bày báo cáo, một sự cố bất ngờ xảy ra: dữ liệu của cô bị hiểu lầm là sai sót, khiến khách hàng nghi ngờ. Tiểu An đỏ mặt, tim đập mạnh, cảm giác như mọi nỗ lực trước đó đang đổ sông đổ biển.

Ngay lúc căng thẳng, Dịch đứng dậy, giọng trầm và đầy uy quyền:

“Báo cáo của cô ấy hoàn toàn chính xác. Ai nói khác, tôi sẽ chịu trách nhiệm trước khách hàng.”

Cả phòng im lặng. Khách hàng nhìn Dịch, và ánh mắt họ chuyển từ nghi ngờ sang tin tưởng. Tiểu An thở phào nhẹ nhõm, cảm giác vừa bối rối vừa biết ơn.

Sau cuộc họp, khi mọi người rời phòng, Dịch dẫn Tiểu An ra bên ngoài, giọng trầm:

“Cô đã làm tốt. Đừng để hiểu lầm làm mất tự tin.”

Tiểu An cúi đầu, giọng run:

“Em… em cảm ơn anh.”

Dịch nhìn thẳng vào mắt cô, ánh mắt dịu dàng nhưng sâu lắng:

“Tiểu An… tôi biết, có lẽ từ khi bước vào công ty này, cô đã chiếm trọn tâm trí tôi. Tôi không muốn che giấu nữa. Tôi quan tâm cô… hơn cả công việc.”

Tiểu An ngạc nhiên, trái tim như vỡ òa. Cô chưa bao giờ nghĩ rằng, người đàn ông lạnh lùng, uy quyền và xa cách này lại thổ lộ tình cảm với mình một cách trực tiếp.

Cô cúi mặt, tim đập nhanh, giọng run run:

“Em… em cũng… có cảm giác tương tự… nhưng… em không biết… anh ấy…”

Dịch tiến gần, cúi xuống, ánh mắt tràn đầy cảm xúc:

“Đừng sợ. Tôi sẽ bảo vệ cô, không chỉ trong công việc mà còn trong trái tim. Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua mọi thử thách.”

Khoảnh khắc này, cả hai đứng gần nhau, cảm giác rung động tràn ngập. Tiểu An cảm nhận sự ấm áp, an toàn và tình cảm chân thành từ Âu Dương Dịch. Đây là lần đầu tiên họ thừa nhận tình cảm của mình, mở ra một chương mới đầy sóng gió và ngọt ngào.

Buổi tối, Tiểu An về nhà, ngồi bên cửa sổ nhìn ra phố xá lấp lánh. Cô nhủ thầm:

“Ngày hôm nay thật đặc biệt. Anh ấy… đã nói ra cảm xúc thật của mình. Trái tim tôi cũng vậy… Tôi nghĩ mình đã thuộc về anh.”

Trong khi đó, Âu Dương Dịch đứng tại phòng làm việc tầng 37, nhìn bầu trời đêm, ánh mắt trầm:

“Cô gái nhỏ này… đã chiếm trọn tâm trí tôi. Tôi sẽ bảo vệ cô, không chỉ là công việc, mà cả trái tim.”

Ngày hôm nay đánh dấu bước ngoặt lớn nhất trong mối quan hệ của họ: hiểu lầm được giải quyết, tình cảm được thổ lộ, và sự gần gũi, quan tâm trở nên rõ rệt. Chương mới của họ bắt đầu với sự tin tưởng, bảo vệ và những rung động đầu tiên đầy ngọt ngào, hứa hẹn nhiều thử thách và tình cảm sâu sắc phía trước.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×