Ngày hôm nay, Văn Tiểu An thức dậy với trái tim rộn ràng. Cô biết rằng hôm nay sẽ là một ngày đặc biệt, không chỉ vì công việc, mà còn vì cảm xúc trong lòng cô đang dâng trào. Khoảnh khắc gần gũi, ánh mắt dịu dàng, và sự quan tâm tinh tế của Âu Dương Dịch vẫn khiến tim cô rung động suốt đêm.
Cô chuẩn bị trang phục kỹ lưỡng, áo sơ mi trắng kết hợp chân váy đen, tóc buộc gọn gàng. Khi đứng trước gương, cô tự nhủ:
“Hôm nay, mình phải thật mạnh mẽ. Dù cảm xúc có rối loạn, công việc vẫn là ưu tiên. Nhưng… trái tim này đã không còn yên lặng nữa.”
Khi bước vào công ty, không khí hôm nay căng thẳng hơn bao giờ hết. Một dự án quan trọng của tập đoàn đang gặp khủng hoảng: dữ liệu từ khách hàng VIP bị sai lệch, và thời hạn gấp rút khiến mọi người trong phòng làm việc căng thẳng. Tiểu An được giao nhiệm vụ rà soát lại toàn bộ hồ sơ, nhưng áp lực đè nặng lên vai cô khiến tim đập nhanh.
Ngay khi cô đang kiểm tra tài liệu, Lâm Ngọc xuất hiện, nụ cười khinh miệt trên môi:
“Tiểu An, chắc hôm nay sẽ rất khó khăn với cô đấy. Tôi chờ xem cô xoay sở thế nào với mớ dữ liệu hỗn độn này.”
Tiểu An hít sâu, cố giữ bình tĩnh, nhưng tim cô vẫn rộn ràng. Cô nhủ thầm: “Không được sợ. Mình đã làm được trước đây, hôm nay cũng sẽ làm được.”
Đúng lúc cô căng thẳng nhất, Âu Dương Dịch xuất hiện. Anh đứng bên cạnh, ánh mắt sắc bén, giọng trầm:
“Cô gặp khó khăn chỗ nào?”
Tiểu An ngẩng lên, hơi bối rối:
“Dữ liệu bị lộn xộn… em không biết xử lý kịp thời như thế nào…”
Dịch cúi xuống, giọng trầm nhưng dịu dàng:
“Đừng lo, tôi sẽ giúp cô. Hãy tập trung, tôi sẽ chỉ dẫn từng bước.”
Cả phòng im lặng. Ánh mắt nhân viên dồn về Tiểu An, thấy CEO trực tiếp đứng bảo vệ và hướng dẫn cô. Lâm Ngọc đỏ mặt, không ngờ kế hoạch quấy rối Tiểu An lại thất bại hoàn toàn trước uy quyền của Dịch.
Buổi trưa, khi dự án dần ổn định, Dịch mời Tiểu An ra một góc yên tĩnh trong văn phòng, giọng trầm:
“Hôm nay cô làm việc rất tốt, nhưng áp lực lớn. Cô phải biết cách chăm sóc bản thân.”
Tiểu An đỏ mặt, cúi đầu, giọng run run:
“Vâng… em sẽ chú ý.”
Dịch nhìn cô, ánh mắt dịu dàng nhưng sắc bén, cúi xuống trao cho cô một cốc nước. Khoảnh khắc tay họ chạm nhau, tim Tiểu An như ngừng đập. Cô vội rút tay, nhưng ánh mắt không rời khỏi anh. Cảm giác ấm áp và an toàn lan tỏa trong cô, khiến cô rung động đến mức khó kiểm soát.
Lúc này, Lâm Ngọc bước lại, giọng mỉa mai:
“CEO quan tâm cô quá nhỉ? Cô có thấy mình may mắn không?”
Dịch nhướng mày, giọng lạnh lùng:
“Không ai được phép làm phiền cô ấy. Ai gây cản trở sẽ chịu trách nhiệm trước tôi.”
Khoảnh khắc này, Tiểu An vừa xấu hổ vừa hạnh phúc. Lần đầu tiên, cô nhận ra rằng anh không chỉ quan tâm đến công việc, mà còn bảo vệ cô trong từng chi tiết nhỏ nhặt nhất.
Chiều đến, khủng hoảng dữ liệu được giải quyết, nhưng áp lực vẫn còn. Tiểu An ngồi tại bàn, mồ hôi nhễ nhại, tim đập nhanh. Dịch bước tới, giọng trầm:
“Cô cần nghỉ ngơi chút đi. Tôi sẽ xử lý phần còn lại.”
Tiểu An nhìn anh, vừa mừng vừa xấu hổ:
“Vâng… cảm ơn anh.”
Dịch đứng bên cạnh, ánh mắt dịu dàng, cúi xuống để xem báo cáo. Lần đầu tiên, anh chạm vào tay cô một cách tự nhiên khi chỉ dẫn, và ánh mắt anh dịu dàng nhìn cô như muốn nhắn nhủ một điều chưa nói ra. Tiểu An cảm nhận luồng điện nhẹ chạy qua, trái tim đập rộn ràng, cảm giác vừa bối rối vừa hạnh phúc.
Buổi tối, khi Tiểu An rời công ty, Dịch xuất hiện ở thang máy. Giọng trầm nhưng ấm áp:
“Cô về nhà an toàn nhé. Nếu có gì cần, hãy gọi tôi.”
Tiểu An đỏ mặt, giọng run run:
“Vâng… em cảm ơn anh.”
Khi cô bước vào taxi, Dịch đứng đó, ánh mắt dõi theo đến khi cửa đóng lại. Trong lòng cô, một cảm giác vừa an toàn vừa hồi hộp len lỏi. Cô tự nhủ:
“Anh ấy… không chỉ quan tâm đến công việc của mình. Trái tim này đã rung động vì anh ấy rồi.”
Về đến nhà, Tiểu An ngồi bên cửa sổ, nhìn ánh đèn phố lấp lánh. Cô nhủ thầm:
“Ngày hôm nay thật đặc biệt. Anh ấy không chỉ bảo vệ mình trong công việc, mà còn trong từng khoảnh khắc nhỏ nhặt… Và trái tim mình… đang dần thuộc về anh.”
Trong khi đó, Âu Dương Dịch đứng tại phòng làm việc tầng 37, nhìn ra bầu trời đêm:
“Cô gái nhỏ này… đã chiếm trọn tâm trí tôi. Tôi chưa từng để ai làm tôi rung động như vậy. Tôi muốn bảo vệ cô, không chỉ về công việc, mà còn về trái tim…”
Ngày hôm nay đánh dấu bước ngoặt quan trọng: tình cảm giữa Tiểu An và Dịch phát triển mạnh mẽ, những rung động, ánh mắt và cử chỉ gần gũi bắt đầu tạo ra những cảm xúc vừa căng thẳng vừa ngọt ngào. Khủng hoảng công việc vừa qua đã trở thành chất xúc tác, đưa họ đến gần nhau hơn, mở ra chương mới trong mối quan hệ đầy thử thách và tình cảm sâu sắc.