Ngày thứ năm tại BrightStar Corp bắt đầu trong không khí bận rộn quen thuộc. Lâm Nghi bước vào văn phòng với tâm trạng vừa hứng khởi vừa lo lắng. Sau buổi dã ngoại hôm qua, cô vẫn chưa quên những khoảnh khắc CEO quan tâm đến cô, nụ cười hiếm hoi và ánh mắt theo dõi sát sao. Cô tự nhủ: “Ngày hôm nay chắc chắn sẽ căng thẳng, nhưng mình phải giữ bình tĩnh và chuyên nghiệp.”
Khi cô vừa ổn định chỗ ngồi, Hạ Vy tiến đến, giọng nhẹ nhàng nhưng có phần khẩn trương: “CEO muốn gặp cô ngay sáng nay. Có vẻ có chuyện gấp liên quan đến dự án mới.”
Tim cô đập nhanh. Cô biết rằng bất kỳ cuộc gặp nào với CEO cũng đều chứa đựng áp lực và thử thách. Cô hít sâu, chuẩn bị tinh thần và bước vào phòng CEO.
CEO đang đứng trước bàn, tay cầm báo cáo, ánh mắt sắc lạnh nhìn cô: “Cô có biết email gửi hôm qua đến toàn bộ nhân viên gây ra một số hiểu lầm không?”
Cô sững người. “Dạ, em chỉ gửi nhằm cung cấp dữ liệu kịp thời cho dự án, không hề có ý chen ngang hay gây rối.”
Anh nghiêng đầu, ánh mắt vừa sắc bén vừa khó đoán: “Cô có biết rằng một số đồng nghiệp cho rằng cô muốn gây chú ý trước ban giám đốc?”
Cô gái cảm thấy tim đập nhanh hơn, vừa bực vừa lo: “Em không có ý đó. Em chỉ muốn mọi người có thông tin sớm để làm việc hiệu quả hơn.”
CEO nhìn cô thật lâu, rồi giọng trầm: “Hiệu quả là quan trọng, nhưng cách truyền đạt cũng quan trọng không kém. Cô cần nhớ rằng trong công việc, ấn tượng và hình ảnh cũng quyết định cách người khác đánh giá năng lực của cô.”
Cô gật đầu, cảm giác vừa căng thẳng vừa bối rối. Cô biết rằng đây là bài học quan trọng, nhưng trong lòng vẫn có một cảm giác khó tả khi nhìn ánh mắt CEO, vừa sắc bén vừa… quan tâm.
Ngay sau đó, CEO đưa ra một tình huống mới: một đối tác lớn yêu cầu điều chỉnh toàn bộ phương án dự án trong thời gian ngắn, nếu không sẽ bị hủy hợp đồng. Anh hỏi: “Cô sẽ làm gì để xử lý tình huống này?”
Cô gái lập tức phân tích, trình bày phương án từng bước, nhấn mạnh cách quản lý rủi ro và phối hợp với các trưởng nhóm để đảm bảo tiến độ. CEO lắng nghe, ánh mắt theo sát từng thao tác, nhưng lần này có vẻ khó chịu: “Cô đưa ra nhiều ý tưởng, nhưng có vẻ thiếu tính thực tế khi áp dụng trong môi trường thực tế. Cô có chắc rằng nhóm có thể thực hiện kịp không?”
Cô hơi run, nhưng cố giữ bình tĩnh: “Em nghĩ nếu phân chia rõ nhiệm vụ và giám sát chặt chẽ, nhóm hoàn toàn có thể thực hiện. Nếu có vấn đề, em sẽ điều chỉnh ngay.”
CEO nhíu mày, ánh mắt sắc bén hơn, giọng nghiêm nghị: “Được, tôi sẽ để cô thử thực hiện phương án này trên một bộ phận nhỏ trước. Nếu thất bại, cô phải chịu trách nhiệm và rút kinh nghiệm.”
Cô gật đầu, vừa mệt vừa hạnh phúc. Cô biết rằng bất kỳ quyết định nào cũng đều áp lực, nhưng đây là cơ hội để chứng minh năng lực và lòng quyết tâm.
Trong giờ nghỉ trưa, một hiểu lầm mới xuất hiện. Một đồng nghiệp nam, vốn có thái độ ganh tị, vô tình nhìn thấy CEO nói chuyện với cô trước khi bước vào phòng họp. Anh ta thốt lên với giọng đầy ẩn ý: “Chắc CEO có gì đặc biệt với cô Nghi rồi, nhìn ánh mắt ông ta kìa.”
Tin đồn nhanh chóng lan ra, khiến một số đồng nghiệp bàn tán. Cô gái cảm thấy áp lực tăng lên, biết rằng sự chú ý của CEO kết hợp với hiểu lầm có thể tạo ra một tình huống khó xử.
Chiều hôm đó, CEO gọi cô vào phòng họp riêng để trao đổi trực tiếp. Ánh mắt anh sắc lạnh hơn mọi khi, giọng trầm: “Tôi nghe một số lời đồn về cô từ đồng nghiệp. Cô có giải thích gì không?”
Cô gái hít sâu, giọng điềm tĩnh: “Em không hề làm gì sai. Em chỉ tập trung vào dự án và hỗ trợ nhóm, không có ý chen ngang hay tạo ấn tượng cá nhân.”
CEO nhìn cô thật lâu, ánh mắt vừa nghiêm nghị vừa khó đoán. Khoảnh khắc im lặng kéo dài khiến tim cô như ngừng đập. Anh thở dài, giọng trầm nhưng có phần mềm mại hơn: “Tôi biết năng lực của cô. Nhưng cô cần học cách xử lý tình huống công sở, vì không phải lúc nào sự thật cũng được nhìn nhận đúng.”
Cô gật đầu, cảm giác vừa áp lực vừa nhẹ nhõm. CEO đã thừa nhận năng lực của cô, nhưng đồng thời nhắc nhở về cách hành xử trong môi trường công sở.
Ngay lúc cô chuẩn bị rời phòng, CEO bất ngờ gọi lại: “Ở lại một chút. Tôi muốn hướng dẫn cô cách làm việc hiệu quả hơn với đồng đội và quản lý tình huống ngoài ý muốn.”
Cô gái ngạc nhiên, nhưng vẫn nở nụ cười nhỏ, bước lại gần. Trong gần một giờ sau đó, CEO hướng dẫn cô cách phân chia nhiệm vụ, cách đưa thông tin rõ ràng và cách giao tiếp để tránh hiểu lầm. Ánh mắt anh theo sát từng cử chỉ của cô, và cô cảm nhận được sự quan tâm hiếm hoi mà anh dành cho nhân viên mới.
Khi kết thúc, CEO nói giọng điềm tĩnh nhưng nghiêm túc: “Tôi hy vọng cô rút ra được bài học hôm nay. Trong công việc, khả năng là quan trọng, nhưng cách người khác nhìn nhận cô cũng quan trọng không kém.”
Cô gái gật đầu, vừa mệt vừa hạnh phúc. Trong lòng cô, hình ảnh CEO không còn chỉ là người lãnh đạo lạnh lùng mà dần trở nên phức tạp và gần gũi hơn, khiến cô vừa tò mò vừa rung động.
Trên đường về nhà, cô nhẩm lại tất cả sự kiện trong ngày: hiểu lầm, thử thách, sự hướng dẫn trực tiếp từ CEO và những khoảnh khắc ánh mắt anh lướt qua. Tất cả tạo nên một chuỗi cảm xúc đan xen giữa áp lực, tò mò, hứng thú và ngọt ngào.
Khi cô mở cửa phòng, ánh sáng vàng dịu chiếu lên mặt cô, cô ngồi trước bàn làm việc, ghi chú lại mọi phương án và những điều học được. Cô tự nhủ: “Ngày hôm nay là sóng gió và thử thách, nhưng cũng là cơ hội để trưởng thành và hiểu thêm về CEO. Mối quan hệ giữa mình và anh ấy… đang dần thay đổi, không còn chỉ là sếp và nhân viên nữa.”
Trong đầu cô vẫn vang vọng những lời nói của CEO: “Khả năng quan trọng, nhưng cách người khác nhìn nhận cô cũng quan trọng.” Cô hiểu rằng đây là bài học quý giá, không chỉ về công việc mà còn về cách điều chỉnh cảm xúc và hành xử trong môi trường khắt khe.
Cô gái biết rằng hành trình tại BrightStar sẽ còn nhiều thử thách, nhiều sóng gió, nhưng đồng thời cũng đầy cơ hội để cô trưởng thành, học hỏi và trải nghiệm những cảm xúc chưa từng có trong đời. Và một điều chắc chắn, CEO không chỉ là người lãnh đạo nghiêm khắc mà còn là người có thể khiến trái tim cô rung động, dù chỉ trong những khoảnh khắc nhỏ nhưng đầy ý nghĩa.
Ngày thứ năm khép lại, nhưng trong lòng cô, hình ảnh CEO với ánh mắt quan sát, lời hướng dẫn nhẹ nhàng nhưng nghiêm túc vẫn in sâu, khiến cô vừa tò mò vừa háo hức cho những ngày tiếp theo. Cô biết, đây mới chỉ là bước khởi đầu của một câu chuyện đầy bất ngờ, thử thách và rung động.