bên nhau giữa phong ba

Chương 5: Gần nhau giữa những bất ngờ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày thứ tư tại BrightStar Corp bắt đầu như mọi khi, nhưng với Lâm Nghi, tâm trạng khác hẳn. Sau ba ngày vừa thử thách vừa hứng thú, cô đã bắt đầu quen với nhịp sống công sở căng thẳng, nhưng đồng thời cũng bắt đầu để ý nhiều hơn đến CEO – người đàn ông lạnh lùng nhưng đầy quyền lực, người khiến cô vừa tò mò vừa… rung động.

Sáng nay, khi cô bước vào sảnh, một thông báo bất ngờ từ phòng nhân sự vang lên: BrightStar sẽ tổ chức một buổi hội thảo kết hợp hoạt động ngoài trời để tăng tinh thần đồng đội. CEO sẽ tham dự cùng toàn bộ nhân viên dự án, và tất nhiên, Lâm Nghi cũng được mời. Cô hít sâu, vừa hồi hộp vừa háo hức. Buổi họp mặt ngoài công việc này không chỉ là dịp để cô thể hiện bản thân, mà còn là cơ hội để hiểu rõ hơn con người CEO – người cô bắt đầu có cảm giác đặc biệt.

Khi đến địa điểm tổ chức, một khu resort ven hồ được trang trí đơn giản nhưng tinh tế, ánh nắng chiếu qua kẽ lá tạo ra những vệt sáng lung linh. Các nhân viên đã tập trung từ sớm, trò chuyện rôm rả, tiếng cười xen lẫn tiếng nhạc nền. Cô gái đứng lại, hít sâu, cảm nhận không khí khác hẳn văn phòng – thoải mái nhưng vẫn có một chút bối rối khi biết rằng CEO đang quan sát cô từ xa.

CEO xuất hiện, dáng đi thẳng, ánh mắt vẫn lạnh nhưng hôm nay có phần mềm mại hơn khi nhìn toàn cảnh nhân viên. Khi ánh mắt anh chạm vào Lâm Nghi, cô thấy tim mình rung lên một nhịp. Anh bước đến gần, giọng trầm: “Hôm nay cô không chỉ phải làm việc, mà còn phải phối hợp tốt với đồng đội. Tôi muốn xem cô xử lý tình huống nhóm ra sao.”

Cô gật đầu, vừa hồi hộp vừa tự nhủ: “Đây là cơ hội để chứng minh khả năng và cũng… để hiểu hơn về anh ấy.”

Buổi sáng bắt đầu với các hoạt động nhóm. Mỗi nhóm được giao một thử thách: xây dựng mô hình hợp tác, giải quyết tình huống giả lập với nguồn lực hạn chế và thời gian gấp rút. Nhóm của Lâm Nghi bao gồm một số đồng nghiệp quen thuộc và cô được CEO chỉ định làm người dẫn dắt.

Ban đầu, không khí căng thẳng khi mọi người tranh luận cách giải quyết. Một đồng nghiệp nam thậm chí phản đối quyết liệt các đề xuất của cô: “Cô Nghi, cách này không khả thi, chúng ta cần phương án an toàn hơn.”

Cô gái hít sâu, giữ bình tĩnh: “Hãy thử theo phương án này một lần, em đã tính toán rủi ro và có phương án dự phòng. Nếu không hiệu quả, chúng ta sẽ điều chỉnh ngay.”

CEO đứng gần, quan sát toàn bộ quá trình, ánh mắt dõi theo từng cử chỉ, từng quyết định của cô. Khi nhóm gặp khó khăn trong việc dựng mô hình, cô không ngần ngại đưa tay hướng dẫn, vừa động viên vừa giải thích. Trong khoảnh khắc đó, CEO gật nhẹ, mắt thoáng vẻ hài lòng.

Một sự cố bất ngờ xảy ra: mô hình của nhóm cô bị sập khi gần hoàn thành. Đồng nghiệp hoảng hốt, ai nấy lo lắng. Cô gái nhanh chóng trấn an: “Không sao, chúng ta còn thời gian. Hãy cùng nhau dựng lại, lần này sẽ chắc chắn hơn.”

CEO bước đến gần, giọng trầm: “Cô biết cách giữ bình tĩnh và xử lý tình huống nhanh. Đây là điều tôi đánh giá cao.” Cô gái khẽ đỏ mặt, cảm giác tim đập nhanh hơn.

Buổi chiều, các hoạt động chuyển sang trò chơi ngoài trời, yêu cầu sự hợp tác và phản ứng nhanh. Một trò chơi đặc biệt yêu cầu người chơi băng qua hồ nước bằng những phao di động nhỏ, đòi hỏi sự phối hợp. Khi đến lượt cô, phao chao đảo, cô suýt té xuống nước. CEO bất ngờ xuất hiện bên cạnh, nhanh tay đỡ cô: “Cẩn thận, nếu không sẽ ướt hết.”

Cô gái ngẩng lên, thấy CEO đứng sát bên, ánh mắt sắc nhưng lộ vẻ quan tâm hiếm thấy. “Cảm ơn…” cô nói, giọng run nhẹ. Anh chỉ nhíu mày, nhưng nụ cười hiếm hoi xuất hiện trên môi: “Hãy chú ý hơn lần sau.”

Khoảnh khắc ngắn ngủi ấy khiến tim cô như nhảy lỡ một nhịp. Cô nhận ra rằng bên cạnh sự lạnh lùng, CEO cũng có những lúc thể hiện sự quan tâm, khiến cô vừa bối rối vừa rung động.

Sau hoạt động ngoài trời, cả nhóm ngồi nghỉ, trò chuyện thoải mái. CEO ngồi gần cô, hỏi một cách nhẹ nhàng nhưng vẫn điềm tĩnh: “Cô nghĩ sao về các đồng đội? Họ có hỗ trợ tốt không?”

Cô gái mỉm cười: “Em nghĩ mọi người đều cố gắng, nhưng nếu không có sự hướng dẫn đúng lúc, sẽ khó đạt hiệu quả. May mà hôm nay anh cũng quan sát để giúp mọi người phối hợp.”

CEO gật nhẹ, ánh mắt nhìn cô thật lâu, lần này không còn lạnh lùng mà tràn đầy sự quan sát và đánh giá tinh tế. Cô gái nhận ra trái tim mình đập nhanh, cảm giác vừa hồi hộp vừa hạnh phúc, tự nhủ: “Anh ấy… khác với những gì em tưởng.”

Trong lúc mọi người chuẩn bị kết thúc hoạt động, một cơn gió nhẹ thổi qua, làm tóc cô bay lên, CEO lập tức đưa tay chỉnh lại mái tóc cho cô. Khoảnh khắc này khiến cô gần như mất bình tĩnh, cảm giác ấm áp và rung động tràn ngập. Cô nhận ra rằng những hành động nhỏ nhưng đầy ý nghĩa ấy có thể khiến trái tim cô rối loạn.

Trên đường trở về văn phòng, CEO vẫn đi cùng, nhưng giữ khoảng cách vừa đủ. Không khí yên tĩnh, chỉ có tiếng bước chân và đôi lúc anh hỏi về dự án sắp tới. Cô trả lời một cách rõ ràng và mạch lạc, nhưng không quên cảm giác trái tim rung động mỗi khi ánh mắt anh lướt qua.

Khi trở về tòa nhà, CEO dừng lại, giọng trầm: “Hôm nay cô làm tốt. Không chỉ kỹ năng, mà còn khả năng giữ bình tĩnh và lãnh đạo nhóm. Tôi sẽ để mắt đến cô nhiều hơn trong những dự án sắp tới.”

Cô gái gật đầu, tim vừa hồi hộp vừa hạnh phúc. Ánh mắt CEO theo dõi cô bước đi, và cô biết rằng mối quan hệ giữa cô và CEO đang dần thay đổi, không còn chỉ là sếp và nhân viên mà đang trở thành một kết nối đặc biệt, đầy thử thách và cảm xúc.

Đêm hôm đó, khi trở về nhà, cô ngồi lặng lẽ trước bàn, ánh đèn vàng chiếu lên trang giấy ghi chú. Mỗi dòng cô viết, mỗi phương án cô lập, đều nhắc nhở cô rằng mỗi ngày tại BrightStar không chỉ là công việc, mà còn là cơ hội để cô học hỏi, trưởng thành và trải nghiệm những cảm xúc chưa từng có.

Cô gái biết rõ một điều: CEO không chỉ là người lãnh đạo lạnh lùng, mà còn là người có thể khiến trái tim cô rung động, dù chỉ là những khoảnh khắc nhỏ nhưng đầy ý nghĩa. Và cô hiểu rằng, hành trình phía trước sẽ đầy thử thách, sóng gió và cả những khoảnh khắc ngọt ngào không thể nào quên.

Ngày hôm nay kết thúc, nhưng trong lòng cô, hình ảnh CEO đứng bên hồ, nụ cười hiếm hoi và ánh mắt quan tâm vẫn còn in sâu, khiến cô vừa tò mò vừa háo hức cho những ngày tiếp theo. Cô biết, đây mới chỉ là bước đầu của một câu chuyện đầy bất ngờ, thử thách và rung động.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×