bên nhau qua thử thách

Chương 5: Bắt đầu phối hợp


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày hôm sau, Linh bước vào công ty với tâm trạng pha trộn giữa hứng khởi và lo lắng. Cô đã trải qua buổi sự kiện PR với Nam, nhưng những hiểu lầm nhẹ từ hôm trước vẫn khiến cô lúng túng. Mỗi bước đi trên hành lang công ty, cô đều cảm thấy ánh mắt đồng nghiệp dõi theo, như thể họ đang chờ xem “cặp đôi thử nghiệm” sẽ diễn tiếp ra sao.

Nam đã có mặt từ sớm, đứng trước bàn lễ tân, chỉnh sửa vest. Khi nhìn thấy Linh bước vào, anh gật nhẹ:

“Chuẩn bị cho nhiệm vụ hôm nay chưa?”

“Dạ… em… em đã chuẩn bị ạ,” Linh trả lời, vừa cố gắng giữ bình tĩnh, vừa cảm thấy tim đập rộn ràng.

Sáng nay, họ được phân công thực hiện một nhiệm vụ phối hợp thực tế: kiểm tra chất lượng sản phẩm mới và tạo video quảng bá tại cửa hàng flagship của công ty. Đây là lần đầu tiên họ phải đi ra ngoài môi trường thực tế, không còn là phòng họp hay studio, điều này khiến Linh vừa háo hức vừa lo lắng.

Khi đến cửa hàng, nhân viên PR hướng dẫn cả hai cách ghi hình, các góc quay, và cảnh tương tác với sản phẩm. Linh cố gắng ghi nhớ từng chi tiết, nhưng nhìn thấy Nam thao tác một cách điềm tĩnh và chuyên nghiệp, cô không khỏi ngạc nhiên. Anh không chỉ biết rõ các bước thực hiện mà còn hướng dẫn cô từng cử chỉ nhỏ để tạo ra hình ảnh gần gũi, tự nhiên trước ống kính.

Trong lúc quay cảnh đầu tiên, Linh vô tình đặt tay lên hộp sản phẩm, làm nó nghiêng một chút. Cô đỏ mặt, lúng túng:

“Ôi không… em xin lỗi!”

Nam nhẹ nhàng chỉnh lại hộp sản phẩm, giọng điềm tĩnh:

“Không sao. Cẩn thận hơn thôi. Chúng ta còn nhiều cảnh phải thực hiện.”

Linh hít một hơi thật sâu, cảm giác nhẹ nhõm nhưng vẫn xấu hổ. Cô nhận ra rằng, mặc dù Nam nghiêm nghị, nhưng anh luôn tinh tế, biết cách khiến cô không bị lúng túng quá mức.

Khi chuyển sang cảnh thứ hai, yêu cầu họ tương tác với khách hàng giả, Linh phải giả vờ thuyết trình sản phẩm, còn Nam phải “tư vấn” cho cô. Cô vừa nói vừa lúng túng, giọng run run, ánh mắt liên tục dõi theo Nam để biết mình làm đúng hay sai.

Nam nhìn cô, nhún vai nhẹ:

“Cứ bình tĩnh. Nói tự nhiên như bạn đang giới thiệu cho một người bạn thân.”

Linh đỏ mặt, nhưng cố gắng mỉm cười và bắt chước theo hướng dẫn của anh. Cảnh quay diễn ra trôi chảy, dù cô vẫn cảm thấy hơi ngượng ngùng. Đồng nghiệp bên ngoài quan sát và cười khúc khích, thấy cả hai phối hợp khá tự nhiên.

Trong lúc nghỉ giữa các cảnh, Linh và Nam đi ra khu vực trưng bày sản phẩm mới. Linh tò mò hỏi:

“Anh… anh đã làm việc với các chiến dịch PR nhiều lần rồi phải không?”

Nam gật đầu, giọng trầm:

“Đúng. Nhưng mỗi dự án đều có thử thách riêng. Điều quan trọng là phối hợp tốt với đồng nghiệp.”

Linh nhìn anh, nhận thấy ánh mắt nghiêm túc nhưng cũng dịu dàng. Cô tự nhủ: “Anh ấy… không chỉ nghiêm nghị, mà còn biết quan tâm đến người khác. Sao cảm giác vừa bối rối vừa an toàn thế này nhỉ?”

Cảnh quay cuối cùng yêu cầu họ đứng cạnh nhau, giả vờ trò chuyện thân mật với khách hàng. Linh vô tình chạm tay vào tay Nam khi đưa sản phẩm, và ánh mắt cô lóe lên sự ngượng ngùng. Nam vẫn giữ điềm tĩnh, nhưng trong lòng anh cũng cảm thấy một sự rung động nhẹ. Cả hai cùng nhau hoàn thành cảnh quay một cách trôi chảy, khiến PR hài lòng.

Khi kết thúc buổi quay, Nam quay lại nhìn Linh:

“Hôm nay bạn phối hợp tốt. Tôi đánh giá cao sự cố gắng của bạn.”

Linh đỏ mặt, không biết nên nói gì. Cô chỉ biết gật đầu, cảm thấy vui nhưng cũng xấu hổ. Trong lòng, cô nhận ra rằng, mặc dù đây là một công việc giả vờ, nhưng cảm giác gần gũi và phối hợp cùng Nam khiến cô vui sướng một cách kỳ lạ.

Trên đường về công ty, cả hai đi cạnh nhau. Linh muốn nói lời cảm ơn nhưng vẫn ngại ngùng. Nam đi bên cạnh, ánh mắt thoáng nhìn cô, giọng trầm ấm:

“Bạn nên tự tin hơn. Không phải vì công việc, mà vì chính bạn cũng có khả năng phối hợp tốt.”

Linh cười nhẹ, cảm giác ấm áp lan tỏa trong lòng. Cô nhận ra rằng, với mỗi thử thách, mối quan hệ giữa cô và Nam càng gần gũi hơn, sự gượng gạo ban đầu dần biến mất, thay vào đó là sự tin tưởng và hợp tác thực sự.

Về nhà, Linh ngồi trên ghế sofa, nhắm mắt lại, nhớ từng khoảnh khắc trong ngày. Cô vừa mệt, vừa vui, vừa tò mò. “Ngày hôm nay… thật sự đặc biệt. Anh ấy nghiêm nghị, nhưng luôn biết cách khiến người khác cảm thấy an toàn. Sao mình lại cảm thấy thích thú khi được phối hợp cùng anh ấy nhỉ?”

Còn Nam, ngồi trong phòng riêng, ánh mắt hướng ra cửa sổ, suy nghĩ về Linh. Dù cô còn vụng về và bối rối, nhưng sự cố gắng và ánh mắt trong sáng khiến anh không khỏi mỉm cười. Một phần trong anh nhận ra rằng, dù chỉ là công việc giả vờ, cảm giác gần gũi tinh tế giữa họ đã bắt đầu xuất hiện… và anh không chắc rằng mình có muốn dừng lại hay không.

Ngày hôm đó khép lại, đánh dấu bước tiến đầu tiên trong sự phối hợp và hiểu nhau giữa Linh và Nam. Mối quan hệ giữa họ bắt đầu thay đổi, từ gượng gạo sang hợp tác thực sự, mở ra những điều ngọt ngào và thử thách tiếp theo…


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×