bí ẩn di vật – xuyên không ngược dòng lịch sử

Chương 10: Bước đi giữa lưới nhện


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Đêm tĩnh mịch phủ xuống doanh trại, chỉ còn tiếng gió rít qua các cột trại. Ánh trăng mờ chiếu xuống những mái lều, khiến bóng người dài hơn, âm u hơn. An đứng trong lều, tay siết chặt mảnh gương đồng, ánh sáng xanh nhấp nháy như thúc giục: “Hành động, nếu muốn sống sót và tìm ra sự thật.”

Ngày hôm qua, đối mặt trực tiếp viên quan âm mưu đã giúp An nhận ra: chỉ quan sát, ghi chép thôi là chưa đủ. Nếu không hành động, các kế hoạch thâm độc sẽ xảy ra, mạng sống và vận mệnh Đại Tẫn sẽ rơi vào tay kẻ xấu.

An nhẩm lại kế hoạch. Viên quan âm mưu thường xuyên lui tới kho phụ, trao đổi vật tư với những kẻ lén lút. Cậu quyết định: tối nay sẽ theo dõi từ xa, ghi nhận mọi hành vi, và đồng thời tìm cách ngăn chặn nếu cần.

Triệu Nguyệt xuất hiện, ánh mắt nghiêm:
“Ngươi sẵn sàng chưa? Đây là lần đầu tiên ngươi chủ động đối diện âm mưu, không còn đứng ngoài như trước.”

An hít sâu, gật đầu:
“Thuộc hạ… đã sẵn sàng.”

Khi đêm xuống, An núp sau các thùng lương thảo, mắt dán vào kho phụ. Một bóng người thấp thoáng tiến vào – chính là viên quan âm mưu. Hắn mở hòm, kiểm tra lương thảo, rồi giấu một vật gì đó vào trong áo. Ánh sáng mờ từ đèn dầu hắt lên, khiến An thấy rõ hình dáng: chính là Huyền Thiên Kính, kim loại phản quang, nhỏ nhưng tỏa ra sức mạnh kỳ lạ.

Tim An đập mạnh. Đây là lần đầu cậu tận mắt thấy Huyền Thiên Kính.

An chớp thời cơ. Cậu lén tiến gần, giữ khoảng cách vừa đủ. Mảnh gương đồng rung lên, ánh sáng xanh phản chiếu cảnh vật, cho An thấy con đường rút lui và các vật dụng có thể sử dụng để ngăn chặn viên quan.

Khi viên quan chuẩn bị rời kho, An hạ giọng:
“Dừng lại!”

Bóng người quay lại, ánh mắt lạnh lùng:
“Ngươi là… thư lại mới sao? Dám cản ta?”

An cố giữ bình tĩnh, giọng đều:
“Thuộc hạ không muốn binh lính hay dân chúng bị liên lụy. Ngươi… hãy suy nghĩ lại hành động.”

Viên quan cười nhạt, tiến gần:
“Ngươi nghĩ mình có quyền ngăn ta sao? Một bước sai, mạng sống của ngươi cũng không còn!”

An hít sâu, nhìn quanh. Anh nhớ đến lời Triệu Nguyệt: “Không ai ở đây là đồng minh tuyệt đối.” Cậu quyết định: khéo léo kết hợp thông tin và hành động.

Cậu ném một tấm ván nhỏ từ bên hông, tạo ra tiếng động giả, thu hút sự chú ý của viên quan. Đồng thời, An nhanh tay mở hòm, lấy Huyền Thiên Kính ra, giấu vào túi áo.

Viên quan giật mình, quay lại tìm An, nhưng không thấy, chỉ thấy bóng tối và những thùng lương thảo xếp chồng lên nhau.

An lặng lẽ rút lui, theo đường mòn đã nhìn thấy từ ánh sáng xanh của gương đồng. Tim đập thình thịch, từng bước đi đều căng như dây đàn.

Về đến lều, An thở phào nhẹ nhõm, đặt Huyền Thiên Kính xuống bàn. Ánh sáng từ gương đồng phản chiếu lên, hình ảnh cậu đứng giữa viên quan và kho lương thảo, tay cầm Huyền Thiên Kính, khiến cậu nhận ra: giờ đây, mình đã nắm một phần quyền lực, nhưng cũng là mục tiêu nguy hiểm hơn bao giờ hết.

Triệu Nguyệt xuất hiện, đôi mắt sáng rực:
“Ngươi đã làm được. Nhưng nhớ, chỉ một bước sai trong doanh trại này thôi, mọi thứ sẽ sụp đổ. Huyền Thiên Kính là chìa khóa vận mệnh Đại Tẫn, và giờ ngươi đã trực tiếp sở hữu nó. Phải cực kỳ cẩn trọng.”

An gật đầu, lòng vừa căng thẳng vừa quyết liệt. Cậu biết: đây mới là bước đầu của chuỗi thử thách, nơi quyền lực, mưu mô và mạng sống giao thoa.

Sáng hôm sau, An tiếp tục công việc thư lại, nhưng không còn là kẻ đứng ngoài quan sát. Cậu âm thầm phân tích các viên quan, ghi chép mọi hành vi, đồng thời bảo vệ Huyền Thiên Kính. Mỗi dòng chữ, mỗi con số giờ đều gắn với âm mưu và chiến lược, không còn đơn thuần là sổ sách thông thường.

Ánh sáng xanh từ gương đồng nhấp nháy, chiếu lên hình ảnh Đại Tẫn trải dài: các thành trì, quân doanh, những bóng người trong bóng tối… tất cả như đang chờ đợi An bước tiếp. Cậu hiểu rõ: từ nay, mọi bước đi của mình đều là chiến lược, mỗi hành động đều có thể thay đổi vận mệnh triều đại.

An siết chặt gương đồng, thầm nhủ:
Mình đã bước qua thử thách đầu tiên. Nhưng hành trình phía trước còn dài, đầy âm mưu, chiến tranh và quyền lực. Phải sống, và phải tìm cách trở về thế giới cũ.

Ánh trăng đêm khuya chiếu xuống doanh trại, phản chiếu lên Huyền Thiên Kính. Cậu đứng đó, giữa bóng tối và ánh sáng, biết rằng: cuộc chơi mới thực sự bắt đầu, và mọi bí mật, mưu đồ đều sẽ dần hé lộ.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×