bí ẩn di vật – xuyên không ngược dòng lịch sử

Chương 8: Dấu vết trong bóng tối


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng sớm, quân doanh vẫn rộn ràng tiếng bước chân lính và tiếng trống canh. An đứng ngoài sân, tay cầm trúc giản, mắt dán vào những bóng áo giáp sáng lấp lánh dưới ánh nắng đầu ngày. Sau sự kiện đêm máu và thử thách lưỡng nan, cậu đã nhận ra rằng: muốn tồn tại, chỉ làm tốt việc ghi chép là chưa đủ. Cậu phải hiểu rõ con người, tìm ra mối quan hệ chiến lược và âm thầm nắm thông tin.

Triệu Nguyệt xuất hiện bên cạnh, ánh mắt nghiêm trang:
“Ngươi đã sẵn sàng chưa? Hôm nay, ta sẽ dẫn ngươi đi tìm dấu hiệu đầu tiên về Huyền Thiên Kính.”

An giật mình, hạ giọng:
“Tiểu thư… Huyền Thiên Kính là gì?”

Nguyệt lắc đầu, giọng trầm:
“Không ai biết chính xác, nhưng đó là vật bí ẩn, gắn với vận mệnh Đại Tẫn. Nếu rơi vào tay kẻ xấu, cả triều đại sẽ chìm trong hỗn loạn. Ta nghi rằng nó đang nằm trong doanh trại, được giấu cẩn mật.”

An cảm thấy tim đập mạnh. Cậu biết rằng, mảnh gương đồng cũng liên quan đến bí ẩn này. Cậu siết chặt gương trong tay, ánh sáng xanh nhấp nháy như đáp lại: “Đúng, đã đến lúc tìm hiểu.”

Họ đi đến khu kho cũ, nơi ít người lui tới. An lén lút quan sát xung quanh, ghi nhớ từng con mắt, từng bước chân. Nguyệt chỉ tay về một tấm ván gỗ đã mòn:
“Dưới đây có thể giấu thứ gì đó. Cẩn thận.”

An mở tấm ván, phát hiện một hốc nhỏ. Bên trong, một vật hình tròn, ánh kim loại phản quang kỳ lạ. Cậu chạm tay vào, và ánh sáng xanh của gương đồng lập tức rung lên dữ dội.

“Đây… là Huyền Thiên Kính?” – An thầm hỏi.

Nguyệt gật đầu, ánh mắt căng thẳng:
“Có lẽ là vậy. Nhưng chưa chắc. Ta cần ngươi quan sát, không để ai biết.”

Buổi chiều, An trở về lều, bắt đầu phân tích sổ sách theo chỉ dẫn của Triệu Khang. Song song, cậu âm thầm ghi chú những dấu hiệu bất thường. Cậu nhận ra: một vài viên quan thân cận Triệu Khang có hành vi kỳ lạ, đôi khi lén lút trao đổi với người bên ngoài doanh trại.

Trong lúc đó, Đỗ Vũ xuất hiện, nụ cười hiểm:
“Ngươi tìm thấy gì chưa?”

An khẽ đáp:
“Thuộc hạ nhận thấy một số dấu hiệu bất thường. Nhưng chưa xác định được ai là kẻ phản nghịch.”

Đỗ Vũ tiến sát, hạ giọng:
“Trong doanh trại, mọi thứ đều không đơn giản. Ngươi phải học cách chọn lọc thông tin, hiểu ý đồ con người. Ta sẽ quan sát, và thử thách ngươi từng bước. Nếu làm đúng, sẽ có cơ hội sống sót.”

An hít sâu. Một lần nữa, cậu cảm nhận rõ: đứng giữa Triệu Khang và Đỗ Vũ, mỗi bước đi đều phải cân nhắc, nếu sơ suất có thể mất mạng.

Đêm khuya, An ngồi trong lều, mở mảnh gương đồng. Ánh sáng xanh phản chiếu cảnh tượng kỳ lạ: cậu đứng giữa hai nhóm binh lính, một bên là Triệu Khang, uy quyền chói lòa; một bên là Đỗ Vũ, âm thầm nhưng hiểm nguy. Và giữa ánh sáng mờ, một vòng tròn kim loại lóe lên – chính là Huyền Thiên Kính.

An cảm thấy tim nhói. Cậu biết: đây không chỉ là một vật thể, mà là chìa khóa cho vận mệnh Đại Tẫn, và giờ đây, vận mệnh đó đã giao phó phần nào cho mình.

Ngày hôm sau, An tiếp tục quan sát kho lương thảo, đồng thời theo dõi các viên quan. Cậu nhận ra một điều: trong số những kẻ thân cận Triệu Khang, có một người thường xuyên ghi chú riêng và đưa tay che dấu khi gặp người lạ. Ánh mắt hắn luôn dò xét mọi người.

An lặng lẽ ghi chép, đồng thời so sánh với hình ảnh trong gương đồng. Ánh sáng xanh lập lòe, hiện lên chi tiết giống hệt: chính viên quan đó, trong tương lai gần, sẽ trở thành một mắt xích quan trọng của âm mưu, có thể đảo lộn quyền lực Triệu Khang.

Buổi tối, Triệu Nguyệt ghé qua lều An, nhìn thấy sổ sách và gương đồng:
“Ngươi đã nhận ra chưa? Trong doanh trại này, không ai là đồng minh tuyệt đối. Mỗi thông tin, mỗi quyết định đều có thể là mồi nhử. Hãy sử dụng khôn ngoan.”

An gật đầu, ánh mắt sắc bén hơn:
“Thuộc hạ hiểu. Mọi bước đi từ nay, đều phải cẩn trọng.”

Nguyệt đặt tay lên vai cậu, giọng khẽ:
“Nhớ, Huyền Thiên Kính không chỉ là vật thể. Nó liên quan đến số phận Đại Tẫn, và cả thế giới bên ngoài mà ngươi từng sống. Nếu thất lạc, hậu quả sẽ khôn lường.”

An siết chặt gương đồng. Cậu đã hiểu rõ: mình không chỉ là thư lại bình thường, mà là người giữ chìa khóa giữa các lực lượng, nơi quyền lực, âm mưu và mạng sống giao thoa.

Đêm khuya, trước ánh trăng mờ, An thầm nhủ:
Mình đã bước vào cuộc chơi, nơi mỗi bước đi là chiến lược, mỗi lời nói là vũ khí. Huyền Thiên Kính đã xuất hiện, và giờ đây, mình không còn đường lui.

Ánh sáng xanh từ gương đồng nhấp nháy, như khẳng định: hành trình của An trong Đại Tẫn mới chỉ bắt đầu, và những âm mưu, quyền lực, chiến tranh phía trước sẽ còn phức tạp hơn cả những gì cậu từng thấy.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×