bí kíp thần tàng

Chương 1: Hang động cổ xưa


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sương mờ lơ lửng trên đỉnh núi biên giới, phủ lên những rặng thông già cỗi và khe núi hun hút, nơi ít người dám đặt chân. Tiếng suối róc rách len lỏi qua khe đá, tạo thành những âm thanh kỳ lạ, như lời thì thầm của núi rừng. Trong không gian tĩnh mịch ấy, một hình bóng nhỏ bé nhưng vững chãi di chuyển, từng bước chân nhẹ nhàng mà dứt khoát. Thiếu niên ấy chính là Lâm Thanh, mồ côi từ nhỏ, sống nhờ săn bắn và hái lượm, nhưng nhờ tinh thần tự lập và cơ thể rắn rỏi, Thanh đã vượt qua biết bao hiểm nguy nơi núi rừng.

Hôm nay, cậu rời bản làng từ sáng sớm. Những câu chuyện truyền miệng về hang động cổ xưa, nơi lưu giữ bí kíp võ công thất truyền, đã kích thích trí tò mò và lòng khát khao phiêu lưu. Không ai biết chính xác nơi này, nhưng những lời đồn về ánh sáng kỳ lạ và tiếng vang trong đá khiến mọi kẻ dũng cảm cũng phải rùng mình. Thanh bước lên mỏm đá, mắt quét khắp khe núi, nơi sương mờ tạo thành tấm màn bạc, ánh sáng bình minh lọt qua khe hẹp, phản chiếu những tia lấp lánh kỳ dị. “Có lẽ hôm nay là ngày may mắn,” cậu thì thầm, rồi nhảy xuống khe sâu với động tác linh hoạt như một con hạc.

Không lâu sau, Thanh phát hiện lối vào hang bị che bởi bụi rậm và đá rơi. Cậu dùng cành cây khô đẩy bụi rậm, nghe tiếng rắc rắc vang lên, và lộ ra một khe hẹp dẫn vào lòng núi. Không gian bên trong tối đen như mực, chỉ thỉnh thoảng ánh sáng lọt qua cửa hang, tạo thành những đường sáng mỏng trên vách đá ẩm ướt. Thanh bước vào, cảm nhận mùi đất ẩm, đá lạnh, và một cảm giác huyền bí khó tả.

Khi tiến sâu hơn, cậu nhận thấy những biểu tượng kỳ lạ khắc trên vách đá, ánh lên ánh sáng xanh mờ, như thể có linh khí tồn tại bên trong. Thanh áp tay lên vách đá, một luồng khí lạnh tỏa ra, len vào từng ngón tay, khiến cậu rùng mình. “Chắc chắn đây không phải trò đùa của thiên nhiên,” cậu lẩm bẩm.

Đi thêm vài bước, Thanh gặp một hốc đá lớn. Trong hốc, một bản khắc cổ bằng đá nằm nghiêng, phủ đầy bụi. Khi Thanh quét sạch lớp bụi, những ký tự cổ lóe sáng, ánh lên màu lam nhạt. Dù không hiểu nghĩa, Thanh vẫn cảm nhận được luồng năng lượng kỳ lạ lan tỏa từ tấm bản, như có sinh mệnh đang dõi theo, nhưng không hề thù địch.

Bỗng nhiên, một tiếng lách tách vang lên từ phía sau. Thanh quay phắt người, nhưng chỉ thấy vách đá trống rỗng. Hơi thở cậu gấp dần, tim đập nhanh. “Chắc chỉ là âm thanh của hang động thôi,” Thanh tự nhủ, nhưng cảm giác bất an vẫn còn đó. Cậu hít một hơi thật sâu, đặt tay lên tấm bản khắc lần nữa, nhắm mắt, tập trung tinh thần.

Đột nhiên, các ký tự lóe sáng mạnh hơn, rồi dần biến thành luồng ánh sáng len lỏi quanh lòng bàn tay. Thanh giật mình, rụt tay lại, nhưng ánh sáng không hề gây đau mà dịu dàng, như mời gọi. Thanh hít sâu, chạm lại, và ngay lập tức một luồng khí chạy khắp cơ thể, đánh thức từng mạch máu, cơ bắp, và tinh thần.

Trong khoảnh khắc ấy, một giọng nói vang lên trong đầu:

“Ngươi là người được chọn. Hãy học, hãy rèn luyện, và chuẩn bị cho thử thách phía trước.”

Thanh há hốc mồm, không dám tin vào tai mình. “Chuyện gì… đang xảy ra?” cậu lẩm bẩm. Ánh sáng trên tấm bản khắc dần tắt, để lại luồng khí nhẹ nhàng, còn bản khắc thì yên vị, như chưa từng thay đổi. Thanh đứng dậy, mắt sáng rực, bước ra ngoài, ánh bình minh chiếu lên những đỉnh núi, làm khung cảnh huyền bí hơn.

Thanh ngồi thụp xuống, tay vẫn còn cảm giác tê nhẹ. “Mình… mình vừa chạm vào bí kíp cổ xưa thật sao?” cậu thở hổn hển. Không gian xung quanh tĩnh lặng, chỉ có tiếng chim kêu lạc lõng và cơn gió nhẹ thổi qua, như báo hiệu cuộc đời cậu sẽ không còn bình yên nữa. Bí kíp này không chỉ là võ công, mà còn chứa những bí mật đủ để thay đổi giang hồ, hoặc dẫn đến hiểm nguy khôn lường.

Thanh đứng dậy, ánh mắt rực sáng, quyết tâm trong lòng mạnh mẽ. “Mình phải học hết bí kíp này… và không để ai chiếm đoạt nó.” Cậu biết con đường phía trước đầy thử thách, nhưng chính những thử thách đó sẽ giúp cậu trở thành hiệp khách thực thụ trong giang hồ rộng lớn.

Khi ánh mặt trời chiếu rực lên các đỉnh núi, Thanh cảm nhận từng nhịp chân như đồng điệu với nhịp tim, nhắc nhở cậu rằng cuộc phiêu lưu mới đã bắt đầu, một câu chuyện huyền bí – kiếm hiệp chưa từng kể, và cậu chính là nhân vật bước vào truyền kỳ ấy.

Ngay lúc Thanh quay lưng rời hang, từ sâu trong hang, một ánh sáng xanh lơ lửng chớp lên một lần nữa, như nhắc nhở rằng bí kíp này không chỉ là vũ khí, mà còn là một lời mời gọi – hay là thử thách, còn tùy vào sự lựa chọn của người được chọn.

Với bước chân dứt khoát, Lâm Thanh bước vào giang hồ mênh mông, chưa biết rằng từ đây, cuộc đời cậu sẽ gắn liền với âm mưu, phiêu lưu và những bí mật cổ xưa, nơi võ công, lòng dũng cảm, và trí tuệ sẽ quyết định tất cả.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×