bí mật dưới lớp bụi thời gian

Chương 4: Thoát khỏi chiếc lưới đêm


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Tiếng kính vỡ rơi lách tách từ tầng dưới vọng lên. Minh Khang nghe rõ tiếng lên đạn lạnh lùng, lẫn trong đó là những tiếng nói trầm khàn bằng thứ tiếng anh không quen thuộc.

Anna ra hiệu im lặng, rút từ dưới bàn ra một khẩu súng ngắn, đưa cho Lão Tư. Bản thân cô đeo chéo một túi nhỏ – bên trong chắc là giấy tờ và vũ khí dự phòng.

– Cậu biết dùng súng không? – cô nhìn Khang.
– Tôi… biết chút ít.
– Chút ít là đủ để sống sót.

Cô ném cho anh một khẩu Glock đã lên đạn sẵn. Tim Khang đập thình thịch, mồ hôi ướt tay.

Một tiếng “rầm” vang lên – cánh cửa tầng một bị phá tung. Những bóng đen tràn vào như bầy sói. Đèn tầng dưới tắt phụt, chỉ còn tiếng bước chân và tiếng kim loại lạch cạch.

Lão Tư ra hiệu, cả ba lùi về cửa sau tầng hai. Nhưng trước khi họ kịp mở, một kẻ mặc đồ đen đã xuất hiện ở đầu cầu thang, súng giơ thẳng về phía họ.

“Đoàng!” – Viên đạn sượt qua má Khang, nóng rát. Anh theo phản xạ bóp cò, viên đạn trúng cánh tay kẻ kia, làm hắn ngã xuống cầu thang.

– Đi! – Lão Tư gầm lên.

Họ phóng qua cửa sau, chạy dọc hành lang hẹp dẫn ra mái hiên. Dưới chân là bãi đất trống ngập nước mưa. Anna không do dự, nhảy xuống trước, tiếp đất bằng một cú lăn gọn gàng. Khang và Lão Tư lao theo, tiếng súng nổ rền phía sau.

Một chiếc xe tải cũ đỗ sẵn bên hông xưởng. Anna leo lên ghế lái, khởi động. Động cơ rền vang, bánh xe cày nát lớp bùn. Phía sau, bóng đen lao ra, đạn cày xới mặt đường ngay sát bánh xe.

Anna rít ga, chiếc xe băng ra con đường đất tối om. Trong gương chiếu hậu, ánh đèn pha rực lên – chúng đã lên xe truy đuổi.

– Ra sân bay Nội Bài. – Anna nói qua hơi thở gấp. – Chúng ta phải rời khỏi Việt Nam ngay đêm nay.
– Đi đâu? – Khang hỏi.
– Ai Cập.

Bên ngoài, mưa bụi vẫn rơi, cuốn theo tiếng động cơ gầm rú của những kẻ đang đến gần…


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.