Sáng hôm sau, không khí tại Sáng Tạo Vô Cực trở nên căng như dây đàn. Cuộc họp về dự án "Khởi nguồn" của tập đoàn Thiên Phú đã được ấn định vào lúc 9 giờ, và tất cả mọi người đều cảm nhận được sự áp lực đè nặng. Minh Hoàng bước vào phòng họp, ánh mắt lướt qua các gương mặt, cố gắng đọc vị cảm xúc của từng người. Thùy Linh ngồi cạnh anh, vẻ mặt vẫn điềm tĩnh như mọi khi, nhưng đôi mắt cô ánh lên sự quyết tâm.
Đối diện họ là ông Trọng, Giám đốc Marketing, cùng với đội ngũ của mình. Ông Trọng nở nụ cười xã giao, nhưng ánh mắt sắc lẹm không che giấu được sự cạnh tranh. "Chào buổi sáng, Minh Hoàng. Nghe nói phòng Sáng tạo của cậu đang gặp chút 'trục trặc' với tài liệu sao?" ông Trọng bắt đầu bằng một câu hỏi đầy ẩn ý, liếc nhìn Lan Anh, người đang ngồi cạnh Minh Hoàng với vẻ hơi rụt rè.
Minh Hoàng nhún vai, giữ vẻ tự tin. "Chỉ là một sự cố nhỏ với máy móc thôi, Trọng. Không ảnh hưởng đến chất lượng công việc của chúng tôi."
Cuộc họp bắt đầu. Ông Trọng trình bày kế hoạch Marketing của mình với những con số ấn tượng và những lời lẽ hoa mỹ. Tuy nhiên, Minh Hoàng và Thùy Linh dễ dàng nhận ra nhiều điểm yếu trong chiến lược của ông ta, đặc biệt là sự thiếu đột phá về mặt ý tưởng sáng tạo. Khi đến lượt phòng Sáng tạo trình bày, Minh Hoàng nhường lời cho Thùy Linh. Cô trình bày một cách rành mạch, logic, và đặc biệt nhấn mạnh vào tính "độc nhất vô nhị" trong ý tưởng chủ đạo của dự án, lấy cảm hứng từ chính văn hóa của Thiên Phú.
Buổi họp càng lúc càng nóng. Ông Trọng liên tục ngắt lời, đưa ra những câu hỏi xoáy, cố gắng tìm ra kẽ hở trong bản kế hoạch của phòng Sáng tạo. Minh Hoàng bình tĩnh phản biện, bảo vệ ý tưởng của đội mình một cách đanh thép. Lan Anh ngồi bên cạnh, chăm chú lắng nghe, thỉnh thoảng ghi chép lại những điểm quan trọng. Cô cảm thấy một sự ngưỡng mộ lớn dành cho Minh Hoàng và Thùy Linh, những người có thể giữ vững lập trường trước áp lực lớn như vậy.
Đỉnh điểm của sự căng thẳng là khi ông Trọng đột ngột đưa ra một tờ giấy in lộn xộn, bị nhăn nhúm một phần. "Thưa Giám đốc, tôi vừa nhặt được cái này gần máy photocopy sáng nay. Đây có vẻ là một phần của bản hợp đồng 'Khởi nguồn' đã bị in lỗi. Tôi không hiểu sao một tài liệu quan trọng như vậy lại có thể bị xử lý bất cẩn đến thế?" Ông Trọng nói, ánh mắt sắc bén lướt qua Lan Anh.
Cả phòng họp im lặng. Minh Hoàng nhìn tờ giấy, rồi nhìn sang Lan Anh, người đang tái mét mặt. Đây chính là tờ giấy mà cô đã lỡ làm kẹt trong máy photocopy sáng qua. Minh Hoàng cảm thấy một cơn giận dữ trỗi dậy. Đây rõ ràng là một chiêu trò "đâm sau lưng" của ông Trọng, lợi dụng lỗi lầm nhỏ của Lan Anh để hạ bệ phòng Sáng tạo.
"Trọng, đây chỉ là một tờ giấy in lỗi. Nó không hề ảnh hưởng đến bản hợp đồng chính thức đã được bảo mật," Minh Hoàng nói, cố gắng giữ giọng bình tĩnh. "Hơn nữa, việc anh nhặt được nó và mang vào đây trong cuộc họp quan trọng này có vẻ... không được chuyên nghiệp cho lắm."
Ông Trọng cười nhạt. "Tôi chỉ muốn đảm bảo rằng mọi tài liệu liên quan đến dự án đều được bảo quản cẩn thận thôi, Minh Hoàng. Đặc biệt là những tài liệu 'mật' như thế này."
Cuộc tranh cãi tiếp tục diễn ra gay gắt, cho đến khi Giám đốc công ty, một người đàn ông trung niên với vẻ mặt nghiêm nghị, lên tiếng kết thúc. "Được rồi, tạm gác lại vấn đề này. Chúng ta sẽ xem xét kỹ lưỡng cả hai bản kế hoạch. Quyết định cuối cùng sẽ được đưa ra vào cuối tuần."
Buổi họp kết thúc trong không khí nặng nề. Khi mọi người rời đi, Minh Hoàng quay sang Lan Anh, vẻ mặt hơi trầm ngâm. "Em không sao chứ?"
Lan Anh lắc đầu, giọng nhỏ xíu. "Em xin lỗi, anh Hoàng. Tại em bất cẩn quá."
"Không phải lỗi của em. Anh ta cố tình làm thế thôi," Minh Hoàng trấn an. "Nhưng em phải cẩn thận hơn với mọi thứ, đặc biệt là những tài liệu liên quan đến dự án này. Mọi thứ ở đây đều có thể trở thành 'vũ khí' để người ta chống lại mình."
Vừa lúc đó, Văn Hùng bước vào, đặt một tập tài liệu lên bàn Thùy Linh. Khi đi ngang qua Lan Anh, anh ta khẽ chạm vào vai cô, rồi đưa ánh mắt đầy lo lắng nhìn Minh Hoàng. "Anh Hoàng, em nghĩ chúng ta nên kiểm tra lại hệ thống an ninh phòng photocopy. Em thấy có vẻ có người đã cố tình tác động vào nó."
Minh Hoàng hơi giật mình. "Cố tình tác động?"
Văn Hùng gật đầu, vẻ mặt nghiêm trọng. "Tối qua, em có kiểm tra lại nhật ký hoạt động của máy. Có một vài dấu hiệu bất thường, như thể có ai đó đã cố tình làm cho nó kẹt giấy, hoặc ít nhất là tạo ra tình huống dễ kẹt giấy hơn bình thường. Và thời điểm đó... trùng khớp với lúc em Lan Anh sử dụng máy."
Minh Hoàng nhìn chằm chằm vào Văn Hùng. Nếu đúng như lời Văn Hùng nói, thì đây không chỉ là một sự cố đơn thuần, mà là một hành động có chủ đích. Ai là kẻ đứng sau? Và mục đích của họ là gì? Liệu có phải chỉ là để gây rắc rối cho phòng Sáng tạo, hay còn có âm mưu gì lớn hơn?
Trong đầu Minh Hoàng, những mảnh ghép bắt đầu được nối lại. Từ ánh mắt sắc lẹm của ông Trọng, đến sự xuất hiện bất ngờ của tờ giấy in lỗi, và giờ là lời cảnh báo của Văn Hùng. Một cảm giác bất an dấy lên trong anh. Chiếc máy photocopy tưởng chừng vô hại kia, giờ đây lại mang theo một bí mật khó lường.
Anh nhìn sang Lan Anh, người vẫn còn đang ngơ ngác trước những thông tin vừa nghe được. Minh Hoàng biết, sự xuất hiện của cô không chỉ mang đến những điều tươi mới, mà còn vô tình kéo cô vào vòng xoáy của những âm mưu và drama nơi công sở này.