Tiếng "cạch, cạch, cạch" đều đặn của chiếc máy in vẫn vang lên trong văn phòng, nhưng tâm trí Minh Hoàng lại không thể tập trung vào bất cứ thứ gì ngoài lời nói của Văn Hùng. Cố tình tác động vào máy photocopy? Điều đó có nghĩa là ai đó đã lên kế hoạch từ trước, không chỉ để gây rối mà còn để bôi nhọ danh tiếng của phòng Sáng Tạo.
"Văn Hùng, em có chắc không?" Minh Hoàng hỏi lại, giọng trầm hẳn.
Văn Hùng gật đầu, khuôn mặt thường ngày ít biểu cảm nay lại hiện rõ vẻ lo lắng. "Em đã kiểm tra lại nhật ký lỗi của máy, và cả camera an ninh ở khu vực đó. Dữ liệu camera bị nhiễu vào đúng thời điểm đó, nhưng nhật ký lỗi thì không nói dối. Có một lệnh can thiệp lạ vào hệ thống giấy, khiến nó bị kẹt ngay khi có lượng giấy lớn đi qua. Giống như... ai đó cài đặt sẵn vậy."
Thùy Linh, sau khi nghe câu chuyện, cũng cau mày. "Vậy là không phải lỗi của Lan Anh. Kẻ nào đó đã dàn dựng mọi thứ." Cô nhìn về phía Lan Anh, ánh mắt đầy thông cảm. Lan Anh vẫn đang đứng cạnh máy photocopy, vẻ mặt bối rối khi nghe cuộc đối thoại của ba người.
"Nhưng ai có thể làm được điều đó? Và tại sao?" Lan Anh lắp bắp hỏi, cảm thấy lạnh sống lưng. Cô không ngờ một sự cố nhỏ lại có thể phức tạp đến vậy.
Minh Hoàng suy nghĩ. Ông Trọng là người đầu tiên anh nghĩ đến. Vị Giám đốc Marketing này luôn nổi tiếng với những chiêu trò không sạch sẽ để giành giật lợi ích. Nhưng để "can thiệp" vào máy photocopy một cách tinh vi như vậy, liệu ông ta có đủ khả năng?
Đúng lúc đó, một bóng dáng quen thuộc xuất hiện. Chị Thoa kế toán, với nụ cười thân thiện thường trực nhưng ánh mắt lại như tia X quét qua mọi ngóc ngách văn phòng, đi thẳng đến chỗ họ. Chị đặt một cốc trà đá xuống bàn và bắt đầu "bật chế độ" buôn chuyện.
"Này, Minh Hoàng, Thùy Linh, hai đứa biết gì không? Sáng nay, tự nhiên chị thấy cái bà Hằng 'nội gián' bên phòng Marketing lén lút đi qua khu vực máy photocopy từ rất sớm. Bả cứ dáo dác nhìn xung quanh, xong rồi chui vào trong kho giấy một lúc lâu. Chị Thoa này tinh lắm, thấy lạ liền để ý."
Hằng "nội gián" là biệt danh mà chị Thoa đặt cho cô Hằng, trợ lý của ông Trọng, vì cô này nổi tiếng hay thăm dò thông tin từ các phòng ban khác. Nghe lời chị Thoa nói, Minh Hoàng và Thùy Linh nhìn nhau. Đây có thể là manh mối quan trọng.
"Chị có thấy cô ta làm gì với cái máy không ạ, chị Thoa?" Thùy Linh hỏi, cố giữ vẻ bình thản.
Chị Thoa nhấp một ngụm trà. "Thấy thì không thấy rõ, nhưng mà cái vẻ lấm lét của bả thì chị thấy rõ mồn một. Xong rồi, lát sau thì cái cô bé Lan Anh này làm kẹt giấy. Chà, đúng là 'trùng hợp' ghê ha!" Chị Thoa cười tủm tỉm, nhưng ánh mắt lại đầy ẩn ý.
Minh Hoàng trầm ngâm. "Camera an ninh khu vực máy photocopy có bị hỏng gì không, Văn Hùng?"
Văn Hùng gãi đầu. "Không hẳn là hỏng, anh ạ. Mà là bị nhiễu tín hiệu. Đúng vào khoảng thời gian chị Hằng đi qua, tín hiệu bị mờ đi một lúc, rồi lại bình thường. Quá trùng hợp..."
"Trùng hợp cái gì mà trùng hợp!" Chị Thoa nhíu mày. "Nhiễu tín hiệu? Cái máy quay bé tí tẹo thế mà cũng biết 'nhiễu' đúng lúc à? Rõ ràng là có bàn tay tác động vào rồi. Bảo vệ nó có kiểm tra định kỳ không?"
Minh Hoàng và Thùy Linh không trả lời. Câu hỏi của chị Thoa như một gáo nước lạnh tạt vào sự chủ quan của họ. Rõ ràng, có kẻ đã tính toán rất kỹ lưỡng.
"Và này," chị Thoa nói tiếp, hạ giọng thì thầm, "sáng nay, chị thấy ông Trọng lén lút nghe điện thoại trong kho. Nghe loáng thoáng hình như nói đến 'đối thủ cạnh tranh' với 'giá thầu' gì đó. Mà lạ lắm, trước giờ ổng có bao giờ nói chuyện điện thoại riêng tư ở kho đâu."
Lời "buôn chuyện" của chị Thoa, tưởng chừng vô thưởng vô phạt, lại chứa đựng những thông tin giá trị không ngờ. Minh Hoàng xoa cằm. Ông Trọng và cô Hằng, hai cái tên này liên tục xuất hiện trong những tình huống đáng ngờ.
"Cảm ơn chị Thoa nhé. Chị đúng là 'thám tử' của công ty mình," Minh Hoàng nói đùa, nhưng ánh mắt lại đầy vẻ nghiêm túc.
Chị Thoa cười tít mắt, ra vẻ đắc ý. "Ôi dào, có gì đâu. Chị Thoa này là yêu công ty như yêu con ấy mà. Có gì là chị biết hết! Mà này, cô bé Lan Anh, lần sau đi photo tài liệu quan trọng thì nhớ nhìn trước ngó sau nha con. Không lại bị người ta 'cài' lúc nào không hay đâu." Chị Thoa nói, ánh mắt có phần cảnh báo Lan Anh.
Lan Anh gật đầu lia lịa, lòng thầm cảm kích lời khuyên của chị Thoa. Từ một cô bé ngây thơ, cô bắt đầu cảm nhận được sự phức tạp và những mặt tối ẩn giấu dưới vẻ hào nhoáng của môi trường công sở.
Sau khi chị Thoa rời đi, Minh Hoàng nhìn Văn Hùng. "Văn Hùng, em có thể tìm cách khôi phục lại dữ liệu camera bị nhiễu được không? Dù chỉ là một phần nhỏ thôi cũng được."
Văn Hùng gật đầu. "Em sẽ cố gắng hết sức, anh Hoàng."
Thùy Linh tiếp lời: "Chúng ta cần phải điều tra kỹ chuyện này. Nếu đúng là có người cố tình hãm hại, thì đây không chỉ là vấn đề của dự án 'Khởi nguồn' nữa, mà còn là vấn đề về an ninh nội bộ."
Minh Hoàng gật đầu, ánh mắt hướng về chiếc máy photocopy đang đứng im lìm một góc. Anh biết, những bí mật ẩn chứa sau lớp vỏ bọc bình thường của nó không chỉ là những mẩu chuyện phiếm hay drama công sở, mà còn có thể là một âm mưu lớn hơn nhiều. Và họ, những người đang đứng giữa vòng xoáy này, cần phải tìm ra sự thật trước khi quá muộn.