biến thành nữ chính: 30 ngày sống sót với kịch bản cải lương

Chương 1: Biến Thành Nữ Chính Ngốc Nghếch và Hợp Đồng Hôn Nhân "Cải Lương"


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Phong Đạt, 30 tuổi, tác giả truyện mạng "lão làng" với biệt danh "Vua Hài Lãng Mạn", vừa tỉnh dậy và nhận ra một sự thật kinh hoàng: anh đang nằm trên một chiếc giường công chúa được trang trí bằng ren và lụa màu hồng cánh sen, với một tấm rèm tuyn bay lất phất theo gió nhân tạo.

"Chết tiệt! Đây là đâu? Hay mình bị bắt cóc?" Đạt lồm cồm bò dậy, cảm thấy toàn thân nhẹ bẫng và có gì đó... mềm mại một cách bất thường.

Anh nhìn xuống. Một chiếc váy ngủ bằng lụa satin mỏng tang, diêm dúa, màu trắng tinh khôi đang bao bọc cơ thể. Anh đưa tay lên sờ má. Da mịn màng. Sờ tóc. Tóc dài, xoăn nhẹ, và... có mùi dầu gội hương hoa hồng nồng nặc.

Đạt lao vào phòng tắm, đứng trước chiếc gương dát vàng chạm trổ hình thiên thần. Anh ngất xỉu. Không phải vì sợ, mà vì... xấu hổ.

Trong gương là một cô gái. Mắt to tròn, long lanh như vừa khóc xong (chắc chắn là motip), môi nhỏ chúm chím (chắc chắn là để Nam Chính dễ hôn), và đặc biệt là khuôn mặt toát lên vẻ ngây thơ, thánh thiện đến phát bực.

"Không thể nào! Đây là... Cẩm Tú!" Đạt lẩm bẩm, giọng nói cũng trở nên thanh thoát và dễ thương một cách đáng ghét.

Cẩm Tú. Nữ chính của bộ truyện "cải lương" mà anh miễn cưỡng phải hoàn thành trước thời hạn vì hợp đồng. Bộ truyện có cái tên dài thượt và sến súa: "Thiếu Nữ Lọ Lem Bị Ép Gả Cho Tổng Tài Bá Đạo: Cuộc Tình Định Mệnh Của Cô Gái Mồ Côi". Đạt đã viết nó trong lúc bí ý tưởng trầm trọng, nhồi nhét mọi motip cũ rích vào để cho xong việc.

Ngay lúc đó, một giọng nói máy móc, không cảm xúc vang lên trong đầu:

[Chào mừng Tác giả Phong Đạt đến với Thế giới Kịch bản (WB-1205). Bạn đã thành công xuyên không vào vai Nữ Chính Cẩm Tú.]

"Hệ thống? Ngươi là cái quái gì? Ta muốn về nhà!" Đạt hét lên (với giọng thỏ non).

[Nhiệm vụ của bạn: Sống sót trong vai Cẩm Tú trong 30 ngày theo đúng cốt truyện chính. Sau 30 ngày, hệ thống sẽ kích hoạt chức năng Thoát Ly.]

"Sống sót? Ta đây là tác giả, chứ không phải diễn viên! Và làm sao ta có thể làm Nữ Chính ngốc nghếch đó được? Ta là một người đàn ông 30 tuổi, có râu ria, thích bia bọt và game online!" Đạt gào thét nội tâm.

[Cảnh báo: Nếu bạn cố tình phá vỡ cốt truyện một cách thô bạo (ví dụ: tự tử, tiết lộ thân phận, đánh nhau), thời gian tồn tại sẽ bị kéo dài gấp đôi. Hoặc tệ hơn: bạn sẽ bị biến thành... Nữ Phụ Ác Độc.]

Đạt rùng mình. Nữ Phụ Ác Độc Mỹ Lệ của bộ truyện này là một người hay la hét, trang điểm lòe loẹt và có cái kết bị ném vào tù. Thà làm Cẩm Tú còn hơn!

"Được rồi. 30 ngày. Ta sẽ 'diễn' vai này, nhưng theo phong cách của ta. Phải biến bi kịch thành đại hài kịch mới được."

Đúng lúc đó, cánh cửa phòng bật mở.

Cảnh 1: Màn "Dẫn Dắt" Kinh Điển

Một người phụ nữ trung niên, mặt dày cộm phấn và đeo trang sức lấp lánh như cây thông Noel, bước vào. Đây là Bà Diễm, dì ghẻ của Cẩm Tú, nhân vật chuyên "dẫn dắt" nữ chính vào bẫy.

"A, Cẩm Tú yêu quý! Con tỉnh rồi ư?" Bà Diễm nói, giọng ngọt như mật, nhưng ánh mắt lộ rõ vẻ giả tạo.

Đạt trong vai Cẩm Tú: (Nháy mắt với hệ thống: "Xem ta đây! Ta sẽ nâng cấp diễn xuất lên tầm Oscar!")

Cẩm Tú lập tức ôm lấy Bà Diễm, nước mắt tuôn như suối (may mà Cẩm Tú có khả năng khóc nhanh, motip của cô là "mong manh dễ vỡ").

"Dì ơi, con sợ quá! Con vừa nằm mơ thấy mình bị nhốt trong một cuốn sách cũ kỹ, phải sống như một con rối!" Cẩm Tú nức nở.

Bà Diễm: (Hơi khựng lại) "À... đó là ác mộng thôi, con yêu. Con là cô gái ngây thơ nhất thế gian này mà. Giờ con phải tỉnh táo lại, vì sắp tới con sẽ gặp Nam Chính Bá Đạo, người con phải kết hôn!"

Cẩm Tú: "Kết hôn ư? Không! Con không muốn! Cuộc đời con phải là tự do, là những cánh đồng hoa cúc và những bài thơ không vần cơ!" (Đạt nhét lời thoại văn học mạng vào cho đỡ nhạt).

Bà Diễm: (Cười gượng) "Con đừng mơ mộng nữa! Đây là cơ hội đổi đời duy nhất. Tập đoàn Hoàng Thiên giàu có, Nam Chính Hoàng Thiên đẹp trai, lạnh lùng, tài giỏi... Hắn sẽ cho con mọi thứ!"

Cẩm Tú: (Lùi lại ba bước, giơ tay che ngực) "Không! Con không cần tiền! Con chỉ cần... một tình yêu chân thật, như trong phim Hàn Quốc! Một tình yêu mà Nam Chính phải đạp đổ mọi rào cản, chạy dưới mưa, và phải... nấu cho con một tô mì gói lúc nửa đêm!"

Bà Diễm: (Thầm nghĩ: Con bé này hôm nay bị ngớ ngẩn thật rồi) "Đủ rồi! Chuẩn bị ngay! Nam Chính sắp đến rước con đi ký hợp đồng hôn nhân!"

Cảnh 2: Màn Gặp Gỡ Nam Chính Bá Đạo và Cuộc Đấu Trí

Cẩm Tú (Đạt) được đẩy vào một chiếc xe hơi sang trọng. Trái tim Đạt đập thình thịch. Đây là phân đoạn Nam Chính Hoàng Thiên xuất hiện.

Xe dừng lại trước một tòa biệt thự kiểu châu Âu, to gấp đôi Nhà Trắng, đúng chuẩn motip.

Trong phòng khách, một người đàn ông ngồi đó. Hoàng Thiên.

Anh ta mặc vest đen, khuôn mặt đẹp trai như tạc tượng, ánh mắt sắc lạnh, môi mỏng mím chặt, toát lên vẻ "tôi đang rất khó chịu nhưng vẫn phải diễn".

Đạt (Cẩm Tú) nhận xét: "Đúng là Nam Chính! Đẹp trai, nhưng motip quá rồi! Khuôn mặt này mà cười một cái chắc fan sụp đổ hết."

Hoàng Thiên nhìn Cẩm Tú (Đạt), nhíu mày kinh bỉ. "Cô là Cẩm Tú? Cô gái yếu ớt mà gia đình cô đã 'dâng' cho tôi?"

Bắt đầu màn diễn xuất!

Cẩm Tú: (Không khóc lóc, mà lại chạy đến chỗ Nam Chính, giơ hai tay ra) "Ôi, Nam Chính Bá Đạo! Tôi đã chờ anh lâu lắm rồi! Anh ơi, em có thể gọi anh là 'Thiên thần lạnh lùng' được không? Khuôn mặt của anh thật sự... quá hoàn hảo cho vai phản diện!"

Hoàng Thiên: (Đơ 3 giây) "Cô nói gì?"

Cẩm Tú: "À không, ý em là... cho vai chồng quốc dân! Em đã đọc kịch bản rồi. Anh lạnh lùng, em ngây thơ. Chúng ta sẽ cùng nhau tạo nên một câu chuyện tình yêu đầy sóng gió, nhiều hiểu lầm, rồi đến chương 28 thì chúng ta mới nhận ra mình yêu nhau say đắm!"

Hoàng Thiên: (Cảm thấy có gì đó sai sai) "Hôn nhân này là một hợp đồng kinh doanh. Tôi cần danh tiếng của cô để đối phó với người thừa kế kia, cô cần tiền để cứu gia đình (motip cũ rích!). Cô không cần phải 'diễn' đâu."

Cẩm Tú: (Lắc đầu kịch liệt) "Không! Anh sai rồi! Trong tiểu thuyết của em, hôn nhân phải là sự giao thoa của hai tâm hồn cô đơn! Em sẽ là ánh sáng sưởi ấm trái tim băng giá của anh! Anh sẽ phải thốt lên: 'A, cô gái này thật khác biệt!' sau khi em làm một hành động ngớ ngẩn nào đó!"

Hoàng Thiên: (Nhếch mép, đưa ra một tập tài liệu) "Đây là Hợp đồng Hôn nhân giả. Ký đi. Điều khoản 1: Chúng ta không được ngủ chung. Điều khoản 2: Không can thiệp vào cuộc sống riêng. Điều khoản 3..."

Cẩm Tú: (Giật lấy hợp đồng) "Hợp đồng? Đáng lẽ phải là lời thề dưới ánh trăng chứ! Đã là tiểu thuyết thì phải lãng mạn!"

Đạt (trong vai Cẩm Tú) đọc lướt qua các điều khoản. Motip cũ kỹ. Chán phèo.

Cẩm Tú: "Em không ký đâu! Trừ khi... anh đồng ý sửa hợp đồng!"

Hoàng Thiên: (Bá đạo hết mức) "Cô đang thách thức tôi à? Cô nghĩ cô có quyền mặc cả với tôi?"

Cẩm Tú: "Tất nhiên rồi! Em là Nữ Chính! Nữ Chính mà không có chính kiến thì ai đọc truyện nữa! Sửa đi, không em sẽ tuyên bố em đang mang thai con của anh ngay bây giờ!" (Đạt cười thầm: Đòn tâm lý đó, Nam Chính!)

Hoàng Thiên: (Mặt biến sắc, anh ta cần giữ hình tượng sạch sẽ để tranh giành tài sản) "Được! Cô muốn gì?"

Cẩm Tú: (Cầm bút, tự tay sửa hợp đồng, Đạt bắt đầu quá trình "phá kịch bản" một cách thông minh)

Điều khoản 1 (Ngủ chung): Không được ngủ chung Được sửa thành: Nếu ngủ chung, Nam Chính phải đắp chăn cho Nữ Chính và kể một câu chuyện cổ tích về chim cánh cụt. Phải kể bằng giọng trầm ấm.

Điều khoản 2 (Can thiệp): Không can thiệp vào cuộc sống riêng Được sửa thành: Nam Chính có trách nhiệm can thiệp vào cuộc sống riêng của Nữ Chính bằng cách đưa cô đi ăn kem miễn phí ít nhất 5 lần/tuần. (Béo thì kệ, miễn là hài!)

Điều khoản 3 (Công khai): Giữ bí mật hôn nhân. Được sửa thành: Phải công khai hôn nhân, nhưng bằng cách đăng ảnh lên mạng xã hội với caption thật "cải lương" và hài hước, ví dụ: "Em yêu anh, Nam Chính Bá Đạo của đời em! Cảm ơn anh đã cho em biết thế nào là mùi tiền và sự lạnh lùng quyến rũ."

Điều khoản 4 (Tài sản): Sau 1 năm sẽ ly hôn, cô được 100 tỷ. Được sửa thành: Sau 1 năm sẽ ly hôn, cô được 100 tỷ VÀ một bộ sưu tập búp bê Barbie giới hạn, vì Nữ Chính ngây thơ phải thích búp bê.

Điều khoản bổ sung: Trong mọi cuộc cãi vã, người sai phải nhảy múa bài "Con Cò Bé Bé" để làm hòa.

Hoàng Thiên nhìn bản hợp đồng đã bị Cẩm Tú "cải biên" thành một mớ hỗn độn, vẻ mặt từ lạnh lùng chuyển sang kinh ngạc, bàng hoàng, và cuối cùng là bất lực.

Hoàng Thiên: "Cô... cô nghiêm túc đấy à?"

Cẩm Tú: (Gật đầu lia lịa) "Tất nhiên! Ký đi! Em là Nữ Chính, em phải sống khác biệt! Cuộc đời em phải là sự kết hợp giữa kịch tính và tấu hài!"

Hoàng Thiên: (Hít một hơi thật sâu, cố giữ vẻ bá đạo cuối cùng) "Hừ! Cô đúng là một cô gái... khác biệt. Tôi ký!"

Anh ta ký tên. Ngay lập tức, Đạt cũng đặt bút ký tên Cẩm Tú một cách dứt khoát.

Cảnh 3: Hệ Thống Ghi Nhận và Kế Hoạch 30 Ngày

[Hệ thống ghi nhận: Nhiệm vụ chính "Ký Hợp đồng Hôn nhân" đã hoàn thành. Cốt truyện chính không bị phá vỡ, chỉ bị... biến dạng một chút. Tính hài hước +100 điểm. Tính lầy lội +99 điểm.]

[Cảnh báo phụ: Bạn đã thành công khiến Nam Chính Hoàng Thiên chuyển từ trạng thái "Bá Đạo Lạnh Lùng" sang "Bá Đạo Đau Đầu". Xin duy trì trạng thái này.]

Đạt (Cẩm Tú) cười khoái chí. Tốt! Kế hoạch thành công! Bây giờ ta đã là Cẩm Tú, ta sẽ dùng kinh nghiệm viết 300 chương truyện hài của ta để biến 30 ngày này thành một chuyến đi chơi siêu lầy lội!

Hoàng Thiên nhìn Cẩm Tú với ánh mắt khó hiểu. "Xong rồi. Cô chuẩn bị dọn đến biệt thự của tôi. Và tôi nhắc cô, đừng làm bất cứ điều gì ngu ngốc."

Cẩm Tú: (Ôm lấy tập hợp đồng, mắt long lanh) "Đừng lo, 'Thiên thần lạnh lùng' của em. Em sẽ chỉ làm những điều... siêu hài hước thôi!"

Cẩm Tú rời khỏi phòng với Bà Diễm. Bà Diễm vẫn còn choáng váng.

Bà Diễm: "Con vừa làm gì vậy, Cẩm Tú? Con đã sửa hợp đồng? Búp bê Barbie?"

Cẩm Tú: (Thì thầm vào tai Bà Diễm, ánh mắt gian xảo của tác giả lóe lên qua vẻ ngây thơ của Cẩm Tú) "Dì à, muốn Nam Chính để ý, phải tạo ra sự khác biệt! Motip 'ngây thơ ngoan ngoãn' đã lỗi thời rồi! Giờ là thời đại của 'ngây thơ nhưng lầy lội, thánh thiện nhưng biết đòi hỏi quyền lợi!'"

Bà Diễm: (Nhìn Cẩm Tú như một người ngoài hành tinh) "Con... con lớn thật rồi."

[Hệ thống ghi nhận: Nhân vật Nữ Chính Cẩm Tú đã kích hoạt chế độ "Lầy Lội Nâng Cao". Mức độ quan tâm của Nữ Phụ Ác Độc Mỹ Lệ đã tăng 500% vì ghen tị với sự "khác biệt" của Nữ Chính. Chúc mừng!]

Đạt (Cẩm Tú) mỉm cười đắc ý. Biệt thự của Nam Chính ư? Ta đến rồi đây! 30 ngày sống sót với kịch bản cải lương, hãy biến nó thành 30 ngày "Tấu Hài Đỉnh Cao" của đời ta!


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×