Ngày hôm sau, An Nhiên bước vào văn phòng với tâm trạng vừa háo hức vừa lo lắng. Dự án mới đang trong giai đoạn khởi động, và cô biết rằng mọi quyết định hôm nay đều quan trọng. Không khí trong văn phòng tràn ngập tiếng bàn phím gõ, tiếng điện thoại reo và những cuộc trao đổi nhanh chóng giữa các đồng nghiệp.
Cô đi thẳng đến bàn làm việc, mở laptop và kiểm tra email. Một thông báo mới khiến cô hơi giật mình: Trịnh Vũ, một đối tác chiến lược từ công ty đối tác, sẽ tham gia dự án từ hôm nay. Anh là người được biết đến với khả năng lãnh đạo, sự quyết đoán và tầm nhìn chiến lược, nhưng cũng nổi tiếng với thái độ nghiêm khắc và khó gần.
Khi Trịnh Vũ xuất hiện ở cửa phòng, mọi ánh mắt đều hướng về anh. Anh mặc một bộ vest đơn giản nhưng lịch lãm, dáng vẻ tự tin và điềm tĩnh khiến không gian xung quanh dường như tĩnh lặng hẳn. An Nhiên cảm nhận một luồng áp lực nhẹ len lỏi trong cơ thể, đồng thời xuất hiện cảm giác tò mò về con người anh.
— Chào mọi người, tôi là Trịnh Vũ. Rất vui được đồng hành cùng các bạn trong dự án này, — anh nói giọng điềm tĩnh nhưng chắc chắn.
Những lời đầu tiên của anh khiến nhóm Im lặng trong giây lát, rồi lần lượt đáp lại bằng những cái gật đầu lịch sự. An Nhiên nhận thấy trong ánh mắt anh có sự tinh tế, chú ý đến từng chi tiết nhỏ, từ cách bài trí văn phòng đến thái độ làm việc của từng thành viên.
Cả buổi sáng trôi qua với những cuộc họp giới thiệu dự án, phân công nhiệm vụ và thảo luận chiến lược. Trịnh Vũ chủ động đặt những câu hỏi sâu sắc về tiến độ, mục tiêu và phương án dự kiến. Mỗi câu hỏi của anh không chỉ kiểm tra kiến thức mà còn thử thách khả năng lập kế hoạch, tư duy chiến lược của nhóm.
An Nhiên cố gắng giữ bình tĩnh, trả lời từng câu hỏi một cách tự tin, đồng thời quan sát phản ứng của Trịnh Vũ. Cô nhận ra anh không chỉ nghiêm khắc với nhóm mà còn chú ý từng chi tiết nhỏ trong cách làm việc của cô. Mỗi quyết định, mỗi đề xuất đều được anh ghi nhận một cách cẩn thận, ánh mắt dường như muốn đánh giá khả năng thực sự của cô.
Trong giờ nghỉ trưa, An Nhiên tình cờ gặp Trịnh Vũ tại khu vực cà phê của văn phòng. Anh cầm ly cà phê, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Cô đứng gần, chưa biết nên bắt chuyện như thế nào, vì cảm giác vừa căng thẳng vừa tò mò vẫn còn rất mạnh.
— Dự án này có nhiều thách thức, nhưng tôi tin rằng nếu làm việc nghiêm túc và phối hợp tốt, mọi thứ sẽ ổn, — anh nói, giọng vừa thân thiện vừa nghiêm túc.
An Nhiên hơi ngạc nhiên vì câu nói có phần dịu dàng hơn so với ấn tượng ban đầu về Trịnh Vũ. Cô đáp lại:
— Tôi sẽ cố gắng hết sức, và hy vọng nhóm chúng tôi sẽ phối hợp hiệu quả cùng anh.
Anh mỉm cười nhẹ, ánh mắt có chút ấm áp, nhưng vẫn giữ được sự điềm tĩnh vốn có.
Buổi chiều, nhóm tiếp tục họp và thảo luận chi tiết về kế hoạch dự án. Trịnh Vũ quan sát từng bước đi, từng đề xuất, và không ngừng đặt câu hỏi để kiểm tra tính khả thi. An Nhiên nhận ra rằng, mặc dù áp lực lớn, nhưng anh cũng là một người chỉ dẫn tốt, luôn chỉ ra những điểm yếu để nhóm điều chỉnh kịp thời.
Khi kết thúc buổi làm việc, An Nhiên đứng trước cửa phòng, nhìn Trịnh Vũ. Cô thầm nghĩ:
“Anh ấy nghiêm khắc nhưng công bằng, khó gần nhưng cũng có lúc thể hiện sự tinh tế. Đây chắc chắn sẽ là một thử thách lớn, nhưng cũng là cơ hội để mình trưởng thành.”
Cả ngày kết thúc, An Nhiên trở về nhà với cảm giác vừa mệt mỏi vừa hứng khởi. Sự xuất hiện của Trịnh Vũ không chỉ mang đến áp lực mà còn tạo ra một cơ hội để cô chứng minh năng lực, học hỏi và phát triển bản thân. Cô biết rằng, mối quan hệ với anh sẽ là một phần quan trọng của dự án, đồng thời là bước ngoặt mở ra những trải nghiệm mới trong công việc và cuộc sống của cô.