bình minh trong tim anh

Chương 16: Khoảnh khắc thử thách


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày hôm đó, thành phố vẫn rực nắng nhưng không khí có phần nặng nề hơn bình thường. Linh bước ra khỏi nhà với cảm giác hơi lo lắng, mặc dù cô không biết lý do cụ thể. Có lẽ, trái tim cô đã nhạy cảm hơn, từng bước nhận ra rằng, tình yêu chân thành không chỉ là hạnh phúc mà còn đi kèm những thử thách.

Hoàng nhắn tin:

"Linh, hôm nay chúng ta sẽ gặp một vài người. Đừng lo, mọi chuyện sẽ ổn. Hãy đi cùng mình nhé."

Linh đọc tin nhắn, hít một hơi sâu, cố gắng trấn tĩnh bản thân. Khi cô đến điểm hẹn, Hoàng đã đứng đó, ánh mắt trầm ấm nhưng nghiêm nghị. “Chào Linh… hôm nay có chút việc cần giải quyết, nhưng mình hứa sẽ luôn bên cậu.”

Linh gật đầu, nắm tay anh thật chặt, cảm giác tim vừa hồi hộp vừa ấm áp. Họ cùng nhau bước vào quán cà phê, nơi đã hẹn gặp một nhóm đối tác quan trọng của Hoàng.

Cuộc gặp ban đầu diễn ra suôn sẻ, nhưng khi một người trong nhóm vô tình nhắc tới một sự việc trong quá khứ của Hoàng, Linh cảm thấy tim mình nhói lên. Cô chưa từng biết nhiều về chuyện quá khứ của Hoàng, và giờ đây, một phần bí mật lại được nhắc đến trước mặt cô.

Linh lùi lại một bước, ánh mắt dò xét Hoàng. “Anh… chuyện đó… là thật sao?”

Hoàng nhẹ nhàng nắm tay cô, ánh mắt trầm lặng nhưng dịu dàng: “Linh à… đúng vậy. Nhưng đó là quá khứ, mình đã vượt qua nó và bây giờ chỉ có cậu. Mình muốn cậu hiểu, quá khứ không định nghĩa hiện tại hay tương lai của chúng ta.”

Linh hít một hơi thật sâu, cố gắng giữ bình tĩnh. Cô nhận ra rằng, thử thách đầu tiên của tình yêu không phải từ người khác, mà từ cách cô đối diện với những bí mật và nỗi sợ trong lòng mình.

Cuộc gặp kết thúc, họ bước ra ngoài, ánh nắng chiều chiếu rọi xuống con phố. Linh im lặng một lúc, rồi nhìn Hoàng: “Anh à… mình… mình tin anh. Dù có chuyện gì xảy ra, mình muốn ở bên anh.”

Hoàng mỉm cười, ánh mắt tràn đầy yêu thương: “Cảm ơn Linh… bởi vì sự tin tưởng và đồng hành của cậu, mình càng thấy trân trọng tình cảm này. Dù thử thách có thế nào, mình sẽ luôn ở bên cậu.”

Họ đi dạo trên con phố vắng, tay trong tay, nhịp tim hòa nhịp. Linh nhận ra rằng, tình yêu không chỉ là những khoảnh khắc bình yên, mà còn là cách vượt qua thử thách, cùng nhau đối mặt với nỗi sợ, và tin tưởng vào trái tim của đối phương.

Khi hoàng hôn buông xuống, họ dừng lại trước một cây cầu nhỏ bắc qua sông. Hoàng ôm Linh vào lòng, nhẹ nhàng hôn lên trán cô: “Linh à… thử thách hôm nay chỉ là bước đầu. Nhưng mình tin, với chúng ta, không gì có thể làm lung lay tình cảm chân thành này.”

Linh nhắm mắt, cảm nhận hơi ấm từ vòng tay Hoàng, cảm giác an toàn và yêu thương lan tỏa khắp cơ thể. “Mình cũng tin… và mình muốn cùng anh bước tiếp, bất kể khó khăn hay thử thách nào.”

Đêm hôm ấy, họ đi về trên con phố vắng, tay trong tay, trái tim hòa nhịp, cảm giác bình yên và hạnh phúc lan tỏa. Linh biết rằng, thử thách không làm tình yêu của họ giảm đi, mà ngược lại, càng thêm bền chặt, sâu sắc và chân thành hơn.

Và trong lòng cô, một niềm tin vững chắc xuất hiện: tình yêu không chỉ là những khoảnh khắc ngọt ngào, mà còn là dám đối mặt, dám tin tưởng và đồng hành qua mọi thử thách, để cùng nhau xây dựng hạnh phúc trọn vẹn.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×