bình minh trong tim anh

Chương 26: Ánh sáng của ngày mai


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng hôm ấy, thành phố ngập tràn ánh nắng vàng, phản chiếu trên những con phố nhỏ và những tán lá mùa thu. Linh thức dậy với cảm giác nhẹ nhõm và bình yên, như thể mọi lo lắng, mọi áp lực đều tan biến qua đêm. Cô biết rằng hôm nay sẽ là một ngày đặc biệt – ngày của những quyết định nhẹ nhàng nhưng quan trọng, mở ra một tương lai tươi sáng cho cô và Hoàng.

Hoàng đã thức dậy từ sớm, chuẩn bị bữa sáng nhẹ nhàng, đặt lên bàn những món ăn mà Linh yêu thích. Anh nhìn cô khi bước vào phòng, ánh mắt dịu dàng: “Chào buổi sáng, Linh. Hôm nay mình muốn chúng ta cùng nhau bàn về những dự định nhỏ, nhưng quan trọng. Đây sẽ là ánh sáng dẫn lối cho ngày mai của chúng ta.”

Linh mỉm cười, cảm giác tim mình ấm áp: “Anh à… mình cũng đang nghĩ về điều đó. Mình muốn cùng anh xây dựng những bước đi đầu tiên cho tương lai, để mọi khoảnh khắc sau này đều trở nên trọn vẹn.”

Họ ngồi bên nhau, tay trong tay, nhấm nháp từng ngụm cà phê và trò chuyện về những dự định: nơi họ muốn sống, những chuyến đi muốn trải nghiệm cùng nhau, những sở thích và thói quen nhỏ nhưng khiến cuộc sống thêm ý nghĩa. Mỗi câu chuyện, mỗi ý tưởng đều được lắng nghe và trân trọng, khiến họ cảm nhận sâu sắc tình yêu và sự đồng điệu trong tâm hồn.

“Anh à… mình nghĩ rằng, chỉ cần chúng ta cùng nhau, mọi thứ sẽ trở nên dễ dàng hơn. Mỗi dự định, mỗi kế hoạch… đều quý giá vì chúng ta sẽ cùng nhau thực hiện,” Linh nói, ánh mắt long lanh niềm tin.

Hoàng mỉm cười, hôn nhẹ lên trán cô: “Đúng vậy, Linh. Ánh sáng của ngày mai chính là sự đồng hành, là những khoảnh khắc nhỏ nhưng quan trọng, là niềm tin vào tình yêu và vào nhau. Mình muốn cùng cậu đi hết quãng đường này, từng bước một, để mỗi ngày đều tràn đầy ý nghĩa.”

Buổi chiều, họ cùng nhau dạo quanh công viên, nơi lá vàng rơi nhẹ nhàng trên đường đi, ánh nắng cuối ngày phản chiếu trên mặt nước tạo thành những vệt sáng lung linh. Hoàng dừng lại, nhặt một chiếc lá vàng, đặt vào tay Linh và nói: “Chiếc lá này sẽ là minh chứng cho ngày hôm nay – ánh sáng của ngày mai mà chúng ta cùng nhau tạo ra.”

Linh dựa vào vai Hoàng, cảm giác bình yên lan tỏa khắp cơ thể: “Anh à… mình biết rằng, dù tương lai có bất ngờ hay thử thách, chỉ cần có anh bên cạnh, mọi thứ đều trở nên dễ chịu và hạnh phúc.”

Hoàng ôm cô chặt hơn, hôn lên trán cô: “Chính xác. Ánh sáng của ngày mai không chỉ là bình minh, mà còn là niềm tin, là tình yêu và sự đồng hành của chúng ta. Mỗi khoảnh khắc bên nhau đều quý giá, và mình muốn cùng cậu tạo ra thật nhiều khoảnh khắc như vậy.”

Khi hoàng hôn buông xuống, họ ngồi bên bờ sông, nhìn dòng nước lấp lánh ánh sáng, tay trong tay, nhịp tim hòa nhịp. Linh biết rằng, ánh sáng của ngày mai không chỉ là những dự định hay kế hoạch, mà còn là cảm giác được yêu thương, được chia sẻ và được đồng hành trọn vẹn bên người mình tin tưởng.

Trở về nhà, họ cùng nhau chuẩn bị bữa tối giản dị nhưng ấm áp, vừa nấu ăn vừa trò chuyện, cười đùa và chia sẻ những câu chuyện bình dị trong ngày. Linh nhận ra rằng, hạnh phúc không cần quá lớn lao hay phô trương, mà chỉ cần từng khoảnh khắc đơn giản, tràn đầy yêu thương và sự thấu hiểu.

Trước khi đi ngủ, Linh tựa vào vai Hoàng, nhắm mắt lại, cảm nhận nhịp tim ấm áp của anh và thì thầm: “Anh à… ánh sáng của ngày mai thật sự tồn tại. Nó là chúng ta, là tình yêu của chúng ta, và là những khoảnh khắc mà chúng ta cùng nhau tạo ra.”

Hoàng hôn lên mái tóc cô, giọng trầm ấm: “Đúng vậy, Linh. Và mình biết rằng, với cậu bên cạnh, bất cứ ngày mai nào cũng đều rực rỡ và đáng trân trọng. Mình yêu cậu.”

Linh mỉm cười, nước mắt trào ra – nhưng là những giọt nước mắt hạnh phúc. Trong lòng cô, một niềm tin vững chắc xuất hiện: tình yêu chân thành không chỉ là cảm xúc hiện tại, mà còn là ánh sáng dẫn lối cho tương lai, là sự đồng hành qua mọi ngày, mọi khoảnh khắc, và là khả năng cùng nhau tạo ra hạnh phúc trọn vẹn.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×