bóng dưới ánh trăng

Chương 5: Chiến lược đầu tiên


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng hôm sau, Linh thức dậy với tâm trạng pha trộn giữa căng thẳng và quyết tâm. Cô biết, trong gia tộc này, mỗi hành động, lời nói đều bị soi xét, và chỉ cần một sai lầm nhỏ, cô sẽ trở thành miếng mồi cho âm mưu của những kẻ thù thầm lặng.

Bữa sáng diễn ra trong sự im lặng căng thẳng. Linh ngồi cạnh dì Mai, cố gắng ăn nhanh để ra ngoài trước khi đối mặt với những ánh mắt dò xét. Nhưng đúng lúc cô vừa rời bàn, Lâm – anh họ tinh quái và đầy tham vọng – đã tìm cách thách thức cô.

“Cháu mới về, có biết gì về cách vận hành trong gia tộc này không?” Lâm hỏi, giọng vừa lịch sự vừa mỉa mai. Ánh mắt hắn lóe lên sự nghi ngờ, như muốn thử phản ứng của Linh.

Linh hít một hơi sâu, mỉm cười khẽ, trả lời: “Cháu sẽ cố gắng học hỏi, và chắc chắn sẽ không làm điều gì ảnh hưởng đến trật tự của gia tộc.”

Câu trả lời tưởng như nhẹ nhàng, nhưng lại khiến Lâm chững lại. Linh nhận ra, bằng sự bình tĩnh và khéo léo, cô có thể đảo ngược tình thế, dù chỉ một chút.

Buổi chiều, Linh được giao một nhiệm vụ đầu tiên: xem xét và sắp xếp hồ sơ tài sản của gia tộc. Đây là cơ hội để cô chứng minh khả năng, nhưng đồng thời cũng là nơi ẩn chứa nguy cơ. Những tài liệu này có thể bị lợi dụng để chống lại cô nếu cô sơ suất.

Trong khi cô chăm chú làm việc, một vài tờ hồ sơ bị sắp xếp sai vị trí một cách cố tình. Linh nhanh trí nhận ra sự khác thường, nhưng không tỏ ra gì. Cô nhẹ nhàng chỉnh sửa lại, đồng thời ghi chú lại những hành động đáng ngờ.

Vừa lúc đó, Hạo xuất hiện, đứng lặng lẽ bên cửa phòng. Ánh mắt anh vẫn lạnh lùng, nhưng có vẻ quan sát kỹ từng hành động của Linh. Cô biết, anh đang âm thầm bảo vệ cô, nhưng không muốn lộ diện công khai.

Sau vài giờ làm việc, Linh rời phòng, bỗng nghe thấy tiếng cười khẽ từ một góc hành lang. Một người anh họ khác, Trường, đứng đó với ánh mắt đầy mưu mô:

“Con nhỏ này không tồi… nhưng mới về đã muốn gây chú ý sao?”

Linh không hề nao núng, ánh mắt bình thản, đáp: “Cháu chỉ muốn làm tốt công việc được giao. Hy vọng mọi người cùng hợp tác.”

Trường nhếch mép, không nói gì thêm, nhưng Linh biết, câu trả lời của cô vừa tạo ra sự nghi ngờ, vừa bảo vệ chính mình. Trong gia tộc này, không có chỗ cho những lời nói yếu ớt.

Chiều tối, Linh trở về phòng, mở hồ sơ mà Hạo đưa lần trước. Một phần manh mối về thân phận cô dần rõ ràng: mẹ ruột cô từng là thành viên tài năng nhưng bị ép rời khỏi gia tộc vì mâu thuẫn quyền lực. Những dòng chữ cũ trong thư mẹ để lại khiến Linh vừa xúc động vừa lo lắng.

“Linh à, con là điều quan trọng nhất với mẹ. Nhưng gia tộc đầy mưu mô và quyền lực. Khi con đủ lớn, hãy tìm ra sự thật… và sống đúng với chính mình.”

Linh ôm chặt bức thư, lòng tràn ngập quyết tâm. Cô biết, cuộc chiến trong gia tộc không chỉ là đấu đá bên ngoài, mà còn là đấu tranh để tìm ra sự thật về bản thân.

Đêm đến, Linh đi dạo quanh khu vườn. Ánh trăng chiếu xiên qua những tán cây, tạo nên những vệt sáng lung linh trên mặt đất. Cô bỗng cảm thấy sự hiện diện quen thuộc – Hạo đứng xa, lặng lẽ quan sát.

Anh không tiến lại gần, nhưng ánh mắt lạnh lùng pha lẫn sự quan tâm khiến Linh cảm thấy an toàn lạ thường. Dường như, dù mọi người trong gia tộc muốn đẩy cô vào thế yếu, cô không hoàn toàn đơn độc.

Linh tự nhủ: “Ngày mai, tôi sẽ chuẩn bị chiến lược đầu tiên. Tôi sẽ không để bất cứ ai trong gia tộc này hạ bệ mình. Tôi sẽ chứng minh rằng, dù là con nuôi hay con thất lạc, tôi xứng đáng tồn tại ở đây.”

Và trong bóng tối, Hạo lặng lẽ bước đi, ánh mắt vẫn hướng về cô. Anh biết, Linh sẽ sớm phải đối mặt với những âm mưu tinh vi hơn, nhưng với sự bảo vệ bí mật của anh, cô sẽ có cơ hội đứng vững.

Đêm ấy, Linh không ngủ ngay. Cô ngồi bên cửa sổ, ánh trăng chiếu xuống, ánh mắt kiên định. Cuộc chơi quyền lực trong gia tộc đã bắt đầu, và Linh – cô gái lạ từ phương xa – sẽ là một quân cờ không dễ dàng bị loại bỏ.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×