Sáng hôm sau, Linh thức dậy với cảm giác nặng nề. Những lời đồn thổi ngày hôm qua vẫn còn văng vẳng trong đầu, nhắc nhở cô rằng mỗi bước đi trong gia tộc đều cần cẩn trọng. Nhưng hôm nay, một việc bất ngờ xảy ra, khiến cô nhận ra rằng không phải cô phải đối mặt với tất cả một mình.
Sau bữa sáng, dì Mai đưa Linh đến phòng họp nhỏ, nơi một vài thành viên trẻ tuổi trong gia tộc đang tụ tập để bàn về việc sắp xếp vị trí trong các chi nhánh. Linh vừa bước vào, lập tức cảm nhận ánh mắt dò xét từ mọi phía. Mỗi câu nói, mỗi cử chỉ đều được ghi nhận và đánh giá, như những quân cờ đang di chuyển trên bàn cờ quyền lực.
Một trong những anh chị họ của cô, Lâm – người được mệnh danh là tinh quái và đầy tham vọng – bước đến gần Linh, giọng đầy khiêu khích:
“Chào cô gái mới. Nghe nói cô vừa về, hy vọng cô không định thay đổi trật tự đã tồn tại lâu nay.”
Linh hít một hơi sâu, gật đầu nhẹ: “Cháu chỉ muốn học hỏi và tìm hiểu. Không hề muốn gây rắc rối.”
Lâm cười khẩy, ánh mắt lấp lánh sự nghi ngờ. Cô biết, chỉ một câu trả lời sai, một thái độ bất cẩn, cũng đủ khiến cô trở thành mục tiêu tiếp theo.
Buổi họp bắt đầu. Linh chăm chú lắng nghe, đồng thời quan sát từng phản ứng. Khi Lâm cố tình đẩy một vấn đề nhạy cảm về quyền thừa kế, Linh nhanh trí đưa ra một câu trả lời khéo léo, vừa bảo vệ bản thân, vừa khiến Lâm phải tạm dừng, không dám công khai phản bác. Cô cảm thấy trong lòng có chút tự tin.
Nhưng mọi chuyện chưa dừng lại ở đó. Trong lúc Linh đứng lên rời phòng họp, một vật nặng từ trên giá sách bất ngờ rơi xuống, suýt trúng cô. Cô kêu lên một tiếng, bước lùi lại, tim đập nhanh.
Ngay lập tức, một bàn tay xuất hiện, nắm lấy tay cô, kéo cô ra khỏi nguy hiểm. Linh quay lại, tim như ngừng đập một nhịp – Hạo đang đứng đó, gương mặt lạnh lùng nhưng ánh mắt ánh lên sự quan tâm.
“Anh… sao anh lại ở đây?” Linh hỏi, vẫn còn bàng hoàng.
Hạo không trả lời trực tiếp, chỉ nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm như muốn nói: “Cẩn thận. Không phải ai cũng muốn con sống sót.”
Linh nhận ra, anh không chỉ xuất hiện tình cờ. Từ ánh mắt, dáng vẻ, cho đến cách anh nhấc cô khỏi nguy hiểm, mọi thứ đều chứng tỏ Hạo đã âm thầm bảo vệ cô từ trước. Nhưng vì sao? Linh chưa thể hiểu.
Sau sự việc đó, Linh đi dạo trong khu vườn rộng, cố gắng xoa dịu tim mình. Ánh nắng chiếu qua tán lá, tạo thành những vệt sáng lấp lánh trên mặt đất. Cô biết, sự xuất hiện của Hạo chỉ là một phần trong thế lực quyền lực phức tạp này.
Đang bước đi, cô nghe thấy tiếng thì thầm:
“Đó… không phải là sự tình cờ đâu. Linh phải cảnh giác, mọi thứ ở đây đều có mục đích.”
Linh quay lại, nhưng không thấy ai. Cô nuốt xuống cơn sợ, tự nhủ phải tỉnh táo và quan sát kỹ lưỡng từng người xung quanh.
Chiều hôm đó, khi trở về phòng, Linh mở hồ sơ mà Hạo đã đưa. Những tấm ảnh, giấy tờ cũ hé lộ một phần thân phận của cô. Cô chợt nhận ra: không chỉ gia tộc mà cả cô cũng chưa hiểu hết mình. Mẹ ruột cô – người từng biến mất bí ẩn – để lại dấu vết mà giờ đây, mỗi mảnh ghép lại càng khiến Linh hiểu rằng số phận cô đã gắn liền với gia tộc từ lâu.
Bữa tối đến, Linh vẫn cảm giác ánh mắt từ các anh chị em rọi thẳng vào mình. Nhưng giờ đây, cô không còn hoàn toàn bàng hoàng. Cô biết mình có một người đứng sau bảo vệ, dù người đó vẫn giấu kín danh tính. Cô cũng hiểu rằng, để tồn tại trong gia tộc này, cô phải vừa cứng cỏi, vừa khéo léo, và phải học cách sử dụng cả trí tuệ lẫn bản năng.
Trước khi đi ngủ, Linh đứng bên cửa sổ, nhìn ra khoảng sân rộng. Ánh trăng chiếu xuống, phản chiếu bóng cô trên mặt đất. Trong bóng tối, một bóng người đứng lặng lẽ, quan sát cô – vẫn là Hạo. Ánh mắt anh vừa lạnh lùng, vừa ẩn chứa sự quan tâm thầm lặng.
Linh mỉm cười, tự nhủ: Dù con đường phía trước có nguy hiểm thế nào, cô sẽ không khuất phục. Và một ngày nào đó, cô sẽ tìm ra bí mật về thân phận của mình… và đối mặt với tất cả những kẻ muốn hãm hại cô.
Trong bóng tối, Hạo lặng lẽ bước đi, biết rằng cuộc chơi quyền lực này mới chỉ bắt đầu, và Linh – cô gái lạ từ phương xa – sẽ là một phần quan trọng, không thể thiếu, trong ván cờ đầy âm mưu này.