Ngày hôm sau, Linh thức dậy với tâm trạng căng thẳng. Bữa tiệc đêm qua vẫn còn in sâu trong trí nhớ cô: ánh mắt dò xét, những lời nhắc khéo và những cử chỉ tinh vi đều báo hiệu rằng nguy cơ chưa hề giảm bớt. Cô biết, nếu muốn tồn tại trong gia tộc này, cô phải nhanh chóng học cách đấu trí và quan sát.
Sau bữa sáng, dì Mai gọi Linh lại, giọng nghiêm nghị:
“Con phải chuẩn bị. Hôm nay sẽ có một buổi gặp mặt quan trọng. Một vài thành viên trong gia tộc muốn trao đổi trực tiếp về vị trí của con.”
Linh gật đầu, cảm giác trong lòng vừa hồi hộp vừa quyết tâm. Đây là cơ hội để cô thể hiện bản lĩnh và giữ vững vị thế.
Buổi trưa, Linh được dẫn vào một phòng họp nhỏ, nơi có 4–5 thành viên quyền lực trong gia tộc đang chờ. Ánh mắt họ sắc lạnh, mỗi người một vẻ. Một trong số đó, người chị họ tên Vy, lên tiếng trước:
“Con gái út mới về, chúng tôi muốn biết con có ý định gì với vị trí của mình không?”
Linh hít một hơi sâu, giọng điềm tĩnh:
“Cháu chỉ muốn hòa nhập, học hỏi và sống đúng với trách nhiệm của mình. Cháu không hề muốn gây rối trật tự trong gia tộc.”
Một vài ánh mắt chợt lóe lên, vừa nghi ngờ vừa bất ngờ. Linh nhận ra rằng, sự bình tĩnh và khéo léo trong lời nói đã khiến họ phải dừng lại, ít nhất là tạm thời.
Nhưng ngay khi buổi họp đang diễn ra, một âm mưu rõ rệt bắt đầu lộ diện. Một số hồ sơ quan trọng về tài sản gia tộc bỗng dưng biến mất một cách khó hiểu, khiến không khí trong phòng trở nên căng thẳng. Các thành viên quyền lực nhìn nhau, nghi ngờ, ánh mắt sắc lẹm hướng về phía Linh.
Linh biết, đây là bẫy tinh vi, đặt cô vào tình thế dễ bị cáo buộc. Cô hít một hơi thật sâu, giữ bình tĩnh, rồi âm thầm quan sát. Trong trí nhớ, cô liên kết các dấu hiệu: ánh mắt Trường, cử chỉ Vy, những hành động lén lút trước đó… Từng mảnh ghép dần lộ ra, cho thấy ai là kẻ đứng sau âm mưu.
Trong khoảnh khắc căng thẳng ấy, Hạo xuất hiện lặng lẽ, đứng gần cửa phòng. Ánh mắt anh dõi theo mọi chi tiết, như thể bảo vệ cô từ bóng tối. Linh cảm nhận được sự hiện diện của anh, và điều đó khiến cô bình tĩnh hơn, tự tin hơn trong việc đối phó.
Linh nhẹ nhàng trình bày quan sát của mình, chỉ ra những điểm mâu thuẫn và nghi ngờ trong các hành động. Cách cô bình tĩnh, logic và chính xác khiến một số thành viên quyền lực phải im lặng.
Người chị họ Vy nhíu mày, ánh mắt lóe lên sự tức giận, nhưng không dám phản bác trực tiếp. Linh biết, cô vừa thoát khỏi nguy cơ lần đầu, nhưng cũng vừa chứng minh rằng cô không phải là người dễ bị hạ bệ.
Buổi chiều, Linh trở về phòng, mở hồ sơ mẹ để lại. Một mảnh giấy cũ hé lộ rằng mẹ cô từng biết trước âm mưu quyền lực trong gia tộc, và đã để lại manh mối bí mật cho Linh. Cô bắt đầu hiểu rằng, thân phận thật của mình không chỉ là con nuôi hay con thất lạc, mà còn là mắt xích quan trọng trong các âm mưu của gia tộc.
Khi đêm xuống, Linh đi dạo trong khu vườn, ánh trăng mỏng chiếu qua tán cây. Hạo đứng xa, lặng lẽ quan sát cô. Linh bỗng cảm thấy một sự an tâm lạ thường. Dù chưa hiểu rõ lý do, cô nhận ra rằng, anh là người duy nhất có thể bảo vệ cô trong bóng tối, đồng thời giúp cô quan sát và phân tích âm mưu.
Trong lòng Linh tràn ngập quyết tâm: “Dù mọi người trong gia tộc có mưu mô ra sao, dù những âm mưu có tinh vi thế nào, tôi sẽ không cúi đầu. Tôi sẽ tìm ra sự thật về bản thân và chiến thắng trong ván cờ quyền lực này.”
Đêm ấy, Linh không ngủ ngay. Cô ngồi bên cửa sổ, ánh trăng chiếu xuống, ánh mắt kiên định. Cô biết, cuộc chiến quyền lực trong gia tộc mới chỉ bắt đầu, và từ giờ trở đi, mọi bước đi của cô đều phải tính toán kỹ lưỡng.
Trong bóng tối, Hạo lặng lẽ bước đi, ánh mắt vẫn hướng về cô. Anh biết, Linh sẽ sớm phải đối mặt với những âm mưu tinh vi hơn, nhưng với sự bảo vệ bí mật của anh, cô sẽ có cơ hội đứng vững và tìm ra sự thật về thân phận mình.