bóng dưới ánh trăng

Chương 8: Nguy cơ trực diện


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng hôm sau, Linh thức dậy với cảm giác nặng nề. Sau những sự kiện gần đây, cô biết rằng âm mưu trong gia tộc không chỉ tinh vi mà còn trực diện, và cô sắp phải đối mặt với thử thách thực sự đầu tiên.

Bữa sáng diễn ra trong không khí căng thẳng. Linh ngồi lặng lẽ, quan sát từng ánh mắt, từng cử chỉ. Không một ai thẳng thắn, tất cả đều ẩn ý và dò xét. Cô nhận ra, chỉ cần một sai lầm nhỏ, cô sẽ trở thành mục tiêu công khai.

Ngay khi dì Mai vừa rời bàn, một tin tức bất ngờ vang lên: một số tài sản quan trọng của gia tộc bị thất lạc, và mọi người đang nghi ngờ cô. Ánh mắt của các anh chị họ đều sắc lạnh, nhìn Linh như thể cô là kẻ đứng sau.

Linh hít một hơi sâu, không để hiện cảm xúc. Cô biết, đây là tình huống thử thách trực diện đầu tiên, và cô phải dùng trí tuệ và bình tĩnh để sống sót.

Trong khi mọi người đang tranh cãi, Hạo xuất hiện lặng lẽ ở góc phòng. Ánh mắt anh dõi theo từng chi tiết, chuẩn bị can thiệp nếu tình hình vượt quá sức Linh. Cô cảm thấy một luồng an tâm lạ thường – anh luôn bảo vệ cô, âm thầm và bí mật.

Linh đứng dậy, giọng điềm tĩnh:

“Cháu không liên quan đến việc tài sản thất lạc. Nhưng cháu sẽ giúp tìm ra sự thật. Mọi chi tiết nhỏ đều quan trọng, và chỉ khi cùng nhau phân tích, chúng ta mới hiểu rõ nguyên nhân.”

Câu trả lời của Linh khiến không khí trong phòng tạm thời im lặng. Một số thành viên quyền lực khẽ nhíu mày, nhận ra rằng cô không phải là người dễ dàng bị hạ bệ.

Buổi trưa, Linh cùng Hạo đi kiểm tra các hồ sơ và khu vực nghi ngờ. Trong lúc tìm kiếm, Linh nhận thấy một vài dấu hiệu bất thường, những tờ giấy bị di chuyển, những vật dụng không đúng vị trí. Cô nhanh trí nhận ra đây là âm mưu tinh vi để đổ lỗi cho cô.

Hạo đứng cạnh, ánh mắt vẫn lạnh lùng nhưng đầy quan sát. Khi Linh chỉ ra những điểm nghi ngờ, anh gật đầu:

“Cẩn thận. Không phải tất cả những gì nhìn thấy đều là sự thật. Một số người muốn con mắc sai lầm để làm mất uy tín.”

Linh gật đầu, cảm thấy sự hiện diện của Hạo giúp cô tự tin hơn. Cô biết, với người bảo vệ thầm lặng này, cô có thể đấu trí hiệu quả hơn.

Chiều hôm đó, Linh bị gọi vào một phòng riêng. Ở đây, người anh họ Trường đứng sẵn, ánh mắt sắc lạnh:

“Con nghĩ con có thể trốn tránh trách nhiệm sao? Gia tộc này không chấp nhận sự yếu kém.”

Linh bình tĩnh, đáp:

“Cháu không trốn tránh. Cháu muốn tìm ra sự thật và chứng minh rằng cháu xứng đáng với vị trí của mình.”

Trường nhếch mép, nhưng ánh mắt lóe lên vẻ bất lực. Linh nhận ra, cô vừa vượt qua thử thách trực diện, không chỉ bảo vệ bản thân mà còn làm đối phương phải dè chừng.

Buổi tối, Linh trở về phòng, mở hồ sơ mẹ để lại. Một manh mối mới hé lộ rằng mẹ cô từng dự đoán âm mưu trong gia tộc, và đã giấu một phần thông tin quan trọng cho Linh. Cô bắt đầu nhận ra rằng, thân phận thật của mình không chỉ liên quan đến quyền lực, mà còn là chìa khóa giải quyết những mâu thuẫn nội bộ.

Khi ánh trăng chiếu qua cửa sổ, Linh đứng nhìn ra khoảng sân rộng. Hạo lặng lẽ đứng ở góc vườn, ánh mắt anh vẫn hướng về cô. Linh cảm thấy một sự an tâm lạ thường, nhận ra rằng dù sóng gió đến đâu, cô không đơn độc.

Trong lòng Linh tràn ngập quyết tâm: “Dù mọi âm mưu có tinh vi thế nào, tôi sẽ không khuất phục. Tôi sẽ tìm ra sự thật và đứng vững trong gia tộc này.”

Đêm ấy, Linh không ngủ ngay. Cô ngồi bên cửa sổ, ánh trăng chiếu xuống, ánh mắt kiên định. Cô biết, nguy cơ trực diện chỉ là khởi đầu, và cuộc chiến quyền lực trong gia tộc còn dài, đầy thử thách và nguy hiểm.

Trong bóng tối, Hạo lặng lẽ rút lui, ánh mắt vẫn dõi theo cô. Anh biết, Linh sẽ sớm phải đối mặt với âm mưu tinh vi hơn, trực diện hơn, nhưng với sự bảo vệ thầm lặng của anh, cô sẽ có cơ hội đứng vững và tìm ra thân phận thật sự của mình.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×