bức chân dung của tử thần

Chương 2: Lời Thách Thức


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngay sau khi Lâm An đưa ra kết luận của mình, Triệu thanh tra lập tức yêu cầu mở lại cuộc điều tra. Ông cho niêm phong bức tranh "Vọng" để phân tích chi tiết lớp sơn mới, đồng thời bắt đầu rà soát lại danh sách những người có mâu thuẫn với Giáo sư Lục.

Tối hôm đó, Lâm An ngồi trong phòng ký túc xá, tâm trí vẫn còn bị ám ảnh bởi con quạ đen. Cậu đang cố gắng tìm kiếm thông tin về các họa sĩ đương đại có phong cách tương tự Tề Bạch, nhưng đó là một công việc mò kim đáy bể.

Bất chợt, một tiếng "ping" vang lên từ máy tính của cậu. Một email mới vừa được gửi đến hòm thư cá nhân, một hòm thư mà cậu rất ít khi sử dụng cho việc công khai. Người gửi là một địa chỉ được mã hóa phức tạp, không thể truy xuất được.

Tiêu đề email chỉ có một chữ: "Khán giả".

Tò mò, Lâm An mở email ra. Nội dung bên trong còn khiến cậu sững sờ hơn.

Gửi người duy nhất có đôi mắt xứng đáng,

Ta rất vui khi tác phẩm đầu tiên của mình đã tìm được một khán giả chân chính. Cảnh sát chỉ là những kẻ mù màu, họ chỉ thấy cái chết mà không thấy được vẻ đẹp của sự sắp đặt. Ta đã ban cho Lục Tùng một cái chết thanh thản, một sự ra đi xứng tầm với con người của ông ta – tĩnh lặng, trang trọng, và trở thành một phần của nghệ thuật.

Ông ta là nét cọ đầu tiên. Triển lãm của ta chỉ vừa mới bắt đầu. Và ta muốn mời cậu, người duy nhất hiểu được ngôn ngữ của ta, trở thành khán giả danh dự.

Đây là vé mời cho tác phẩm tiếp theo. Hãy xem đây là một món quà.

Trong khu vườn xưa, nàng thơ lặng lẽ,

Chờ đợi nét vàng trên mái tóc xanh.

Nơi mặt trời không bao giờ lặn,

Và nỗi buồn hóa thành vĩnh cửu.

Thân ái,

Họa Sư.

Lâm An đọc đi đọc lại email. Từng câu chữ đều toát ra một sự ngạo mạn đến lạnh người. Đây không chỉ là một lời thách thức. Đây là một lời thú tội. Hắn không chỉ thừa nhận đã giết Giáo sư Lục, hắn còn đang công khai thông báo về một vụ giết người tiếp theo.

Và hắn đã chọn cậu làm người đối thoại.

Không một chút do dự, Lâm An gọi ngay cho Triệu thanh tra. "Chú ơi," giọng cậu đầy khẩn trương, "chúng ta có một vấn đề lớn rồi. Hắn vừa liên lạc với cháu."


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×