cà phê cho sếp, tình yêu cho em

Chương 4: BÃO TIN ĐỒN


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày hôm sau, thành phố dường như sáng sớm hơn bình thường. Ánh nắng len qua cửa sổ cao tầng của tòa nhà Hoàng Long Group, chiếu vào hành lang bóng dài của các văn phòng. Nhưng bên trong, không khí lại căng thẳng hơn hẳn so với ánh sáng ấm áp bên ngoài.

An Vy bước vào công ty, tay cầm túi xách, đầu óc vẫn còn vương dư âm của buổi sáng ở quán cà phê. Lúc này, cô không chỉ là cô gái phục vụ ly cà phê cho tổng giám đốc, mà còn là người đang bị đồn đoán về mối quan hệ đặc biệt với sếp. Cô hít một hơi sâu, cố trấn tĩnh.

Đang đi qua hành lang, cô nghe tiếng xì xào từ vài đồng nghiệp:

– “Cậu có nghe chưa? Vy và tổng giám đốc đang hẹn hò đấy.”

– “Chỉ là đưa cà phê thôi mà, sao mọi người lại suy diễn thế?”

– “Nhưng nhìn cách cậu ấy đứng gần sếp, còn nở nụ cười… Hình như họ không chỉ là sếp – nhân viên đâu.”

Vy khẽ nhíu mày, vội vã bước qua, tim đập mạnh. Không thể để chuyện này ảnh hưởng đến công việc.

Phòng họp tầng 39, nơi Lâm Hạo đang chuẩn bị cuộc họp quan trọng. Anh vừa đọc báo cáo từ các phòng ban, vừa lướt qua điện thoại, thấy những dòng tin nhắn lan truyền về Vy. Một phần anh cảm thấy giận, phần khác lại lo lắng.

Anh biết cô gái nhỏ kia luôn chuyên nghiệp, nhưng những lời đồn không đúng sự thật sẽ khiến cô buồn. Anh nhấc điện thoại, nhắn tin cho Vy:

“Đừng lo về tin đồn. Buổi chiều này, tôi sẽ xử lý.”

Vy nhận tin nhắn, tim đập thình thịch, vừa sợ vừa mừng. Sợ vì sếp can thiệp, áp lực công ty sẽ lớn hơn. Mừng vì anh đứng về phía cô, bảo vệ cô – điều mà cô chưa từng nghĩ sẽ xảy ra.

Buổi trưa, khi Vy đang thu dọn bàn làm việc, nhóm đồng nghiệp lại tụ tập, ánh mắt dò xét:

– “Cậu có biết chuyện này sẽ ảnh hưởng gì đến công ty không? Nếu tổng giám đốc đang để ý Vy, các cô khác sẽ không hài lòng đâu.”

– “Nhưng Vy có làm gì đâu mà mọi người lại đồn đoán?”

Vy chỉ mỉm cười, cố giữ bình tĩnh.

– “Mình… mình chỉ làm việc thôi.”

Nhưng trong lòng, cô biết rằng mọi thứ đã vượt ra ngoài tầm kiểm soát. Một hiểu lầm nhỏ về ly cà phê đã tạo ra cơn bão tin đồn.

Buổi chiều, Lâm Hạo bước vào phòng họp. Hắn đi thẳng đến chỗ Vy, ánh mắt nghiêm nghị khiến mọi người lặng im. Anh đứng trước cả nhóm, giọng trầm nhưng chắc:

– “Về chuyện tin đồn lan truyền vừa rồi, tôi muốn làm rõ một điều. Vy chỉ là trợ lý, nhiệm vụ của cô ấy là công việc. Mọi suy đoán khác hoàn toàn không đúng sự thật.”

Cả phòng họp chấn động. Một số nhân viên cúi đầu, một số người không dám nói gì. Anh tiếp tục:

– “Nếu ai còn có ý kiến không đúng, tôi sẽ chịu trách nhiệm về việc này. Vy làm việc chuyên nghiệp, và tôi không muốn những lời đồn ảnh hưởng đến cô ấy.”

Vy đứng bên cạnh, mắt mở to, tim đập mạnh. Cô chưa bao giờ chứng kiến anh chủ động bảo vệ mình như thế. Trong khoảnh khắc đó, cô thấy trong mắt anh một sự ấm áp, quyết tâm, và một chút… dịu dàng mà trước đây chỉ xuất hiện khi anh nhận cà phê từ cô.

Sau cuộc họp, khi mọi người tan ra, Vy theo anh xuống tầng trệt. Quán cà phê “Morning Bean” vẫn mở, ánh sáng vàng nhạt ấm áp. Cô lặng lẽ pha ly cappuccino mới, tay run nhẹ nhưng mắt nhìn về phía anh.

Anh ngồi xuống bàn quen thuộc, nhìn cô pha chế.

– “Hôm nay, em pha ly này cho tôi nhé.”

Vy gật, tay thoăn thoắt chuẩn bị ly cappuccino caramel mật ong, hương thơm lan tỏa khắp quán. Cô đặt tờ giấy nhỏ trên ly:

“Dù thế nào, hãy luôn tin vào chính mình nhé.”

Anh cầm ly, nhìn tờ giấy, ánh mắt lấp lánh một chút. Anh mỉm cười, giọng trầm ấm:

– “Cảm ơn em. Tôi tin em.”

Vy ngồi đối diện, lặng im, tim đập mạnh. Cô cảm nhận rõ ràng: giữa hai người, có một sợi dây vô hình, vừa mạnh mẽ vừa mềm mại, đang kết nối họ. Không còn khoảng cách giữa tầng 39 và tầng trệt, giữa quyền lực và phục vụ, mà chỉ còn là hai trái tim biết quan tâm lẫn nhau.

Buổi tối, quán vắng, Vy ngồi pha thử công thức mới: cappuccino mật ong và caramel với chút vani. Hương thơm dịu lan tỏa khắp không gian, cô khẽ mỉm cười. Trong lòng, cô biết rằng mối quan hệ giữa cô và Lâm Hạo sẽ không còn như trước.

Không còn là ly cà phê sáng – nhận từ bàn tay cô, mà là một mối quan hệ vừa được khẳng định, vừa cần được bảo vệ.

Cô nhớ lại ánh mắt anh trong phòng họp: nghiêm nghị, chắc chắn, nhưng ẩn sâu là sự quan tâm chân thành. Cô nhận ra rằng, từ nay, mỗi ly cà phê cô pha sẽ không chỉ là thức uống, mà là một thông điệp, một sự kết nối.

Ngày hôm sau, khi cô bước vào quán, ánh nắng chiếu qua cửa kính, rọi lên sàn gỗ loang lổ ánh vàng, Vy cảm nhận một điều lạ lùng:

Mỗi sáng, mỗi ly cà phê, mỗi ánh mắt, đều là bước đầu của một câu chuyện dài, mà cô và anh – Lâm Hạo – đang viết cùng nhau.

Và trong lòng cô, một suy nghĩ mạnh mẽ xuất hiện: Dù có bão tin đồn, dù có hiểu lầm, cô sẽ không rời xa anh. Vì đây không chỉ là công việc, mà là trái tim cô đang chọn.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×